MỘT NGÀY LÀ MƯỜI NĂM - Trang 54

Ông Nhị Nguyễn nể mà phải đóng vai trung gian hoà giải. Quả như ông dự
đoán ông bạn ghen quá mất khôn. Bà vợ Đỗ Trường khi nghe ông Nhị
Nguyễn gợi chuyện về mối bất hoà trong nhà thì lập tức tỏ ra giận tràn
hông. Bà bảo bác biết rồi đấy, anh đội trưởng là chỗ thân tình ngày xưa từ
lâu vẫn coi em như em gái, mà người ta đã lên ông nội, ông ngoại rồi ở cái
tuổi sáu mươi còn trăng hoa gì được nữa, chẳng qua là sau mỗi buổi đi tập
dưỡng sinh ngoài trời, thì rủ nhau vào quán sữa dê bổ dưỡng, ngồi ôn
nghèo nhớ khổ cho vui thôi. Mà ông ấy cứ lồng lộn, nói nhiều câu xúc
phạm em, có lần còn gặp cả anh đội trưởng kia mà nói những câu ngang
phè, giờ đã phó thường dân cả, còn cấp trên cấp dưới gì nữa đâu mà huấn
thị, dậy khôn như hồi ở sư đoàn cơ chứ. Thế là suốt nửa buổi hôm đó, “ông
hoà giải” cứ tâm niệm một chữ “nhẫn” mà ngồi nghe bà vợ Đỗ Trường kể
lể khúc nhôi, trút cơn hờn ghét. Rồi hình như “xả” ra được cái khí uất ấy,
lòng bà cũng nhẹ nhõm, cầu thị hơn mà xuống thang dần, bà bảo, nể bác đã
đến, chứ như cách xử sự của cái lão già dở hơi nhà em là em cho đi tàu suốt
đây, sắp xuống lỗ rồi còn ghen với tuông, rõ dơ dáng dạng hình! Thế là lần
ấy ông Nhị Nguyễn cô công dẹp yên một cuộc nổi loạn trong nhà Đỗ
Trường. Sau sự kiện đó không lâu trạm trưởng không biết đùa lại đến, nhờ
ông uốn ba tấc lưỡi tiếp, lần này đối tượng là cậu quý tử. Chả là đang yên
đang lành bề bề công chức nhà nước lương bổng chẳng đến nỗi nào, nó
đừng đùng viết đơn xin thôi việc ra làm ngoài. Thật chẳng hiểu là đứa điên
hay khùng nữa. Bụt gần chùa không thiêng nói mãi nó chẳng nghe đành
phải nhờ đến “nhà thuyết khách bất đắc dĩ” vậy. Lại vẫn tính cả nể, ông Nhị
Nguyễn tìm đến văn phòng uỷ ban quận, nơi cậu cả nhà Đỗ Trường làm
việc. Bác cháu nói chuyện một hồi, cuối cùng thì chính “nhà thuyết khách”
bị thuyết phục. Thì ra cậu cả có chí làm giàu, đã hùn vốn với mấy đứa bạn
lập công ty riêng, giờ nó chỉ còn chờ quyết định nghỉ việc ở uỷ ban quận là
ra ngồi vào cái ghế giám đôc điều hành. Bác ơi, cậu cả nói với ông, ba cháu
tư duy vẫn xưa như trái đất, cứ phải bám vào nhà nước, sáng cắp ô đi, tối
cắp ô về mới là hoành tráng cơ. Chẳng chấp nhận cho cháu làm tư doanh vì
cháu là con nhà cách mạng nòi. Thế hệ chúng cháu đang ở thời đã khác quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.