MỘT NỬA ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN BÀ - Trang 150

lạ! Ôi, hỡi người chăn thân yêu của ta, anh hãy cảnh giác…. Thôi được
chúng mình đi thôi! Tôi chẳng muốn anh gặp điều gì bất hạnh, bởi vì dẫu
sao anh vẫn là người quan tâm chúng tôi hơn cả..

Nói đoạn, nó vụt nhấc bổng hai vó trước, nửa người phía trước dướn hẳn
lên được. Lập tức, nó nhanh nhẹn bám đôi vó trước lên mép hố, giẫm mạnh
lên nền đất chắc, rồi nhổm hẳn đít lên, lại quỳ đôi vó trước một lần nữa, và
vọt mạnh lên được. Trước sau không đến mười giây đồng hồ.

Tôi kinh ngạc đứng bên cạnh nó.
- Đi thôi – Nó đứng trên bãi đất khô dưới chân đập quay đầu gọi tôi - Trời
tối rồi, anh không nhìn thấy đường đâu. Anh cứ đi theo tôi, trực giác của tôi
mạnh hơn của loài người các anh. Chao ôi! Thật ra, loài người các anh là
loài thoái hoá tệ hại nhất trong mọi loài động vật. Một trong những dấu
hiệu chủ yếu của sự thoái hoá, ấy là các người cứ tưởng rằng các người là
thông minh nhất…..

Nó sải dài bước chân, gõ lóc cóc bốn vó xuống mặt đường. Tôi cõng chiếc
yên, cắp cái roi, lẽo đẽo theo sau nó.

Đêm tối mịt mùng mênh mông man mác….

Về đến làng mọi người đều đã ngủ yên, chỉ riêng hai gian nhà kho rách nát
của tôi, chỉ có cái nhà của tôi, còn sáng ánh đèn. Cô ta vẫn chờ tôi, thì ra có
gia đình vẫn hơn.

Đến cổng tàu ngựa, con Xám quay đầu lại.
Phì! – Nó hé môi, từ trong kẽ răng rít lên một hơi dài, như muốn bảo tôi
đứng yên - Hỡi người chăn thân yêu, từ nay về sau chúng mình phải giữ
tuyệt đối im lặng trở lại ngớ ngẩn ngờ nghệch như xưa. Và tha thiết mong
anh chớ tiết lộ ra với lũ đồng loại của tôi là tôi biết nói nhé. Chúng nó mà
biết tôi nói được tiếng người, rằng tôi khôn ngoan tài giỏi, chắc chắn là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.