MỘT NỬA ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN BÀ - Trang 78

Trương Hiền Lượng

Một nửa đàn ông là đàn bà

Dịch giả: Phan Văn Các & Trịnh Trung Hiếu

P2 - Chương Hai

Chàng Câm đã lùa cừu về. Nhập chuồng đếm đầu, cho uống nước, chia
ngăn. Chuồng cừu vắng lặng bỗng chốc ồn ào khác thường. Nhưng không
có người chỉ có cừu đang ầm ĩ - cừu chen cừu, cừu húc cừu, cừu con tìm
cừu mẹ, chỉ có những ông cừu già ốm yếu nhìn đồng loại với ánh mắt của
những người theo chủ nghĩa bi quan, lạnh lùng không hề nói năng gì cả.
Xong rồi, tổng cộng hai trăm bảy mươi nhăm con, không thiếu, dĩ nhiên
không thể thừa ra được.

Cừu đã lùa về chuồng rồi, thì chàng Câm cũng xong việc. Không phải
không có việc cho anh làm, mà là ngoài việc chăn cừu ra, anh không làm
việc gì khác nữa, cừu cũng không đếm, anh chỉ có độc một vai trò chăn
cừu. Khi ấy anh lẳng lặng ngồi ở chân tường, đầu gục xuống, mắt nhìn đôi
dép leo núi làm bằng lốp ô tô dưới chân mình. Tôi vừa xua cừu, vừa gọi
anh:
- Này, anh về đi thôi!
- Về đi thôi!
-Tôi bảo anh về ăn cơm đi!
- Về ăn cơm đi!

Thôi cũng đành chịu! Anh ta nói, tất cả đều như tiếng vọng hồi âm, ai nói
gì anh ta nhắc lại nguyên si. Tôi đành mặc anh ta, một mình bận bịu với
công việc.

Lát sau vợ chàng Câm đến. Chị là một phụ nữ có đôi bàn chân to bè người
Nội Mông, khuôn mặt bẹt xỉn vàng; khi mọi người ở đây đều mặc quân
phục xanh, riêng chị vẫn mặc áo to vạt kiểu cũ. Chưa tới chuồng cừu, hãy
còn trên con đường nhỏ, chị đã chửi toáng cả lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.