MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 510

- Đi qua khu đất trống phía Bắc tiểu viện là đến một cái cổng phụ

thông ra phố An Dương, nàng không biết sao?

Tống Tiểu Hoa đờ ra:

- Không ai nói cho thiếp biết cả!

Lục Tử Kỳ đưa tay lên vỗ trán cố làm ra vẻ như nhận ra điều gì:

- Phải trách ta, trách ta, đã quên không nói cho nàng biết, nơi này vốn

là nơi thanh tĩnh của cha. Năm đó khi xây dựng cố ý để một con đường bí
mật để dễ bề ra vào phủ. Ta chọn nơi này cho chúng ta cũng vì nghĩ đến
điều đó. Dẫu sao, với một nha đầu đã quen suốt ngày chạy khắp nơi như
nàng, hết năm này qua năm khác chỉ ở trong mấy mẫu đất không ra ngoài
thì thật là khó khăn. Có điều dường như ta đã xem thường tiềm năng thục
nữ con nhà lành của nàng rồi, không ngờ nàng có thể kiên nhẫn đến vậy.
Nếu đã thế, hôm nào ta sai người lấp cái cổng đó đi, khỏi lo sau này có ai
đó phát hiện sẽ khó tránh khỏi phiền phức!

Tống Tiểu Hoa vẫn tiếp tục ngẩn ra, hồi lâu sau mới hoàn hồn, bóp

vào cổ chàng lắc mạnh:

- Chàng cố ý, chàng cố ý, chàng cố ý mà!

Cười kéo tay nàng ra, Lục Tử Kỳ ôm chặt nàng vào lòng:

- Thời gian trước thời tiết oi bức, nàng chạy ra ngoài sẽ chết nóng mất,

vả lại vừa mới vào phủ, bao con mắt nhòm ngó, không thể nào tùy theo ý
mình được, đúng không?

- Bây giờ cũng có đầy con mắt nhòm ngó đấy thôi!

- Nhưng bây giờ ai dám động đến Nhị phu nhân cơ chứ?

Tống Tiểu Hoa hứ một tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.