MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 61

- Chị nghĩ về hắn thế nào ?
- Chị không tiếp xúc với hắn thường . Nhưng theo lời kể của cô bạn thì có
lẽ chị không hạp với loại người đàn ông này.
- Em cũng . . . thế !
Thái độ có vẻ khinh miệt nhưng giọng nói không có vẻ dứt khoát của Vi
Bình đã không qua khỏi cặp mắt của Thục Giao , nhưng nàng cũng vờ hỏi :
- Chị cũng bằng lòng khi thấy Vi Bình của chị có nhận xét như thế.
Nhưng cùng lúc , Thục Giao lại để ý thấy gò má của Vi Bình ửng hồng ,
bàn tay run rẩy và đôi mắt long lanh , dường như lệ muốn tuôn trào ra.
Mưa càng lúc càng lớn dần . Những cơn mưa đầu mùa thật là dai dẳng .
Mưa dội vào mái tôn , mưa xuyên qua kẽ lá . Tiếng mưa rít lên nghe thật dữ
tợn.
Nhưng Vi Bình vẫn khoác vội chiếc áo mưa mỏng manh đi làm . Nàng
không thể bỏ công việc , nàng quyết định phải vươn lên.
Bóng đêm bao trùm cả bầu trời . Cơn mưa đã làm cho đường phố vắng hoe
, lâu lâu chỉ thấy vài chiếc xe phóng vội . Muốn đón một chiếc taxi cũng
thật là khó khăn.
Mặc dù đôi chân đã thực sự mỏi nhừ , nhưng Vi Bình vẫn vội vã bước .
Nàng nghĩ bụng , giá như giờ có một nười đi bên cạnh thì còn gì bằng . Đầu
óc nàng vẫn không vui về câu chuyện Duy Đạt tối qua , nếu ai trông thấy
được gương mặt Vi Bình lúc này chắc có lẽ sẽ biết được nàng đang giận dữ
lắm.
Nhưng Vi Bình không còn suy nghĩ gì được nữa cả , vì hình như có tiếng
bước chân đều đều theo nàng . Nàng vội bước nhanh , Vi Bình cũng cảm
thấy bước chân ấy nhanh theo , tim nàng như muốn rớt ra khỏi lồng ngực ,
thì giọng nói trầm ấm quen thuộc cất lên.
- Nè Vi Bình , cô chậm chân lại một tí có được không ?
Ồ lại là hắn . Hắn muốn gì ở nàng trong đêm tối thế này . Mặc kệ cho hắn
nói gì , Vi Bình vẫn vội vã bước.
- Nè , nè , tôi đã mỏi chân lắm rồi đấy , không thể bám theo cô mãi thế này
đâu !
Vừa bước , Vi Bình vừa nói vọng ra sau :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.