MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 74

Dạ Thủy

Một Thời Để Yêu

Chương 13

Họ đánh xe ra bờ sông , vào giờ này trong ngày cuối hè ở đây hầu như
không có ai cả . Trời đã gần tối , nắng chiều chạng vạng làm tăng vẻ dịu
dàng của mặt nước lung linh . Dòng sông mênh mông trông thật hữu tình
thơ mộng.
Giao Ti reo lên.
- Ồ ! làm sao anh khám phá ra được một nơi đẹp thế này hả anh ?
Đoàn Giang lơ đễnh trả lời :
- Là Thục Giao đưa anh đến . Trước kia anh và Thục Giao thường đến câu
cá . Thục Giao muốn anh biết hết những kỷ niệm của nàng.
- Anh có Thục Giao thật là lý tưởng , lúc nào anh cũng chỉ biết nghĩ đến
Thục Giao , anh đâu có thời giờ nghĩ tới em.
Đoàn Giang dừng lại bên mép nước ngồi xuống , Giao Ti cũng ngồi xuống
bên cạnh.
- Giao Ti à , chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng được đâu em.
- Nhưng em quen với anh trước cơ mà.
- Chuyện quen trước , quen sau không thành vấn đề , chỉ quan trọng là tình
cảm phát sinh lúc nào.
- Nhưng Thục Giao có gì hơn em chứ ? Chỉ là một cô gái gốc gác nhà
không hơn , không kém.
- Anh yêu Thục Giao nhờ những cái nhà quê ấy , nàng dịu dàng thật thà ,
chất phát.
- Anh cù lần lắm.
- Em hẹn anh ra đây có chuyện gì nói mau lên , nếu chuyện tình cảm thì xin
đừng nói nữa
Một thoáng im lặng trôi qua , Giao Ti bỗng oà khóc nức nở , nàng ôm chặt
cánh tay Đoàn Giang ép sát vào lòng thút thít.
- Đoàn Giang , anh đừng bỏ em , em van anh hãy cho em một cơ hội , một
cơ hội thôi dù là nó rất mong manh , em không muốn mất anh ma Đoàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.