MR.BU KHÔNG PHẢI IDOL CỦA TÔI - Trang 86

mới đuổi kịp anh. Tôi cũng không biết bản thân lấy sức lực từ đâu nữa, bạt
mạng đuổi theo anh, cùng anh kề vai chạy. Chắc anh không ngờ tôi có thể
đuổi kịp, hoặc có thể là bị sắc mặt trắng bệch không còn giọt máu nào của
tôi dọa cho sợ hãi, cau mày nói, “Không chạy được thì đừng có cố”.

Tôi không đáp lại, chỉ biết cắn răng chạy theo anh, đường Bắc Thần Tây,

đường Khoa Hội Nam, đường Đại Đồn Bắc, cuối cùng tới đích là công viên
Olympic Green. Khoảnh khắc mà chúng tôi cùng chạy về điểm đích, tôi
ngỡ như mình sắp chết đến nơi rồi.

Nhưng lúc đó sương mù đã dần tan, lộ ra bầu trời cao xanh thẳm, phong

cảnh đẹp biết bao. Thế mà tôi lại thấy trước mắt mình mờ đi rồi ngất vào
vòng tay anh.

Từ đó, anh không bao giờ dám lạnh nhạt với tôi nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.