MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 410

Có mang theo nhiệm vụ, nên máy bay không thể dừng lại lâu được.

Cho nên mọi người chờ đợi ở đại sảnh không bao lâu, thì đã có người đến
thông báo để bọn họ lên xe.

Lỗi Lạc vẫn yên tĩnh ngồi ở trên ghế dài, nghe được tin tức lên máy

bay, thì đứng lên chuẩn bị đi ra ngoài. Diệp Hồng Kỳ cũng đứng lên đi
theo, giành xách hành lý ở trước mặt cô lên.

Lỗi Lạc cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh nhìn anh: "Đưa hành lý cho em,

phải lên máy bay rồi."

Diệp Hồng Kỳ đè ép vành mũ, bởi vì phải đi ra ngoài, nên anh cố ý

mặc thường phục: "Không có chuyện gì, anh tiễn em đi lên."

Đoàn người Trình Miễn đi ở phía trước, Lỗi Lạc đi ở phía sau cùng.

Diệp Hồng Kỳ cũng không lên máy bay, mà đưa hành lí từ dưới lên.

Lỗi Lạc nhận lấy hành lý, nhưng Diệp Hồng Kỳ lại không buông tay.

Hai người đồng thời ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau chằm chằm một lúc lâu,
lâu đến mức binh lính đứng sau lưng Lỗi Lạc không nhịn được liếc xéo liên
tiếp.

"Buông tay ra, em phải đi." Lỗi Lạc không nhìn anh nữa, nhỏ giọng

nói.

Diệp Hồng Kỳ nhìn cô, cười cười, thả tay ra: "Hẹn gặp lại."

Cửa khoang sau chậm rãi đóng lại, Lỗi Lạc xách theo hành lý, từ từ đi

về phía Hà Tiêu, toàn thân cảm thấy không có sức lực. Hà Tiêu đang không
biết nên an ủi cô ấy ra sao, đột nhiên nghe thấy âm thanh của Diệp Hồng
Kỳ xuyên thấu qua khe cửa chưa đóng chặt truyền vào trong, có chút ồn ào,
có chút mỏng manh, nhưng lại nghe thấy rất rõ ràng.

"Lỗi Lạc, chờ anh ! Chờ anh về nhà cưới em!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.