MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 46

không nhịn được nói: “Đại đội trưởng, sếp có chuyện gì thì trực tiếp gọi
điện thoại đến, gởi tin nhắn rất không năng suất.”

Đương nhiên anh cũng muốn gọi điện thoại. Có điều là tin nhắn cô trả

lời còn miễn cưỡng như vậy, anh còn phải gọi điện thoại để càng khiến cô
khó xử sao?

Lại qua loa gửi thêm một tin nhắn nữa, Trình Miễn đứng lên, lại thêm

cho Triệu Tiểu Quả một cước: “Tôi còn nhờ cậu dạy à? Cầm lấy điện thoại
di động của cậu, lần sau còn để tôi nhìn thấy nhất định sẽ tịch thu.”

Nói xong hùng hổ đi ra ngoài.

Triệu Tiểu Quả nắm chặt điện thoại di động, không cầm được nước

mắt: “Đại đội trưởng, không ngờ sếp lại qua cầu rút ván như vậy.”

Mặc bộ đồ dã chiến, Trình Miễn từ từ cất bước đi về phía sân huấn

luyện.

Hàng cây bạch quả hai bên đường chính đã rụng sạch lá, chỉ còn lại

nhành cây trơ trụi. Tin tức thời tiết nói tiếp theo sẽ có một đợt không khí
lạnh bất ngờ, ngay cả lính cảnh vệ sáng sớm đã vội vàng đã sơn trắng thân
cây bạch quả khô, nhằm mang đến tác dụng giữ ấm.

Lá cây mọc lại rụng, người đến rồi lại đi. Đây là chương trình cố định

hằng năm của quân đội, không quan trọng, cũng không còn thời gian quá
mức thương cảm vì điều đó, bởi vì người mới sẽ nhanh chóng bù vào
những chỗ trống kia. Trình Miễn nhìn những tân binh xa xa trên sân, bọn
họ đang tiến hành huấn luyện chiến thuật, giơ tay nhấc chân cũng đã có
chút ít dáng vẻ quân nhân. Có điều là chưa đủ, muốn trở thành một người
lính chân chính, bọn họ còn phải đi một con đường rất dài. Tựa như anh.

“Trình Miễn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.