MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 47

“Đây!”

Tiếng đáp lại theo phản xạ có điều kiện đưa đến cái nhìn chăm chú của

không ít người. Trình Miễn ra vẻ trấn định không chú ý, bước nhanh về
phía Chu phó doanh trưởng đang đứng ở thao trường. Đến gần rồi mới nhìn
rõ bên cạnh Chu phó doanh trưởng còn có một người đứng đó. Di chứng
lâu dài của tư thế quân nhân, đứng đó thôi cũng như một cây thủy sam cao
vút thẳng tắp, lỗi lạc, hiên ngang. Bộ thường phục mùa đông kiểu 07 không
đeo thắt lưng mặc trên người cũng vô cùng thỏa đáng, lại phối với thân
hình cao ráo thon thả, thật sự đã khiến cho quân trang mặc như đồ vest tây.
Người nọ cũng đã thấy Trình Miễn, cùng quay người lại với Chu phó doanh
trưởng, trên mặt đã sớm nhoẻn lên nụ cười mỉm. Phải nói ai có thể rung
chuyển địa vị “hình tượng đại biểu đại đội trinh sát” của Trình đại đội
trưởng thì chắc chắn phải là vị chỉ đảo viên đại đội trinh sát Từ Nghi kia.

Nhìn thấy bạn nối khố, Trình Miễn thở phào nhẹ nhõm từ thật đáy

lòng: Rốt cuộc cũng về rùi, tuần nghỉ phép của anh xem đã có hi vọng.

Vừa nhìn thấy ánh mắt phát sáng không giống bình thường của Trình

Miễn, Từ Nghi cũng biết trong lòng của anh đang có chủ ý gì. Tuy người
anh ở đội huấn luyện, nhưng chuyện trong đại đội cần phải biết vẫn sẽ biết.
Cũng ví như, gần đây tên họ Trình này có chút khác thường. Hơn nữa nghe
nói còn có liên quan đến một cô gái.

Hai người lòng mang quỷ kế đương nghĩ chào hỏi theo kiểu anh em

thì Chu phó doanh trưởng bỗng cất lời: “Cậu lính này đến từ đâu?”

Theo hướng chỉ của Chu phó doanh trưởng, Từ Nghi khẽ mỉm cười

nói: “Đến từ Tứ Xuyên.”

Trình Miễn nhìn thoáng qua, phát hiện chính là người lính Tứ Xuyên

được chính trị viên Mã nhận từ tiểu đoàn trinh sát, không khỏi khen một
câu: “Thư ký trí nhớ tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.