MÙA GẶT - Trang 143

- Chẳng có ai cả. Abby là một bác sĩ nội trú xuất sắc nhất trong khóa của

cô ấy.

Dù Parr có nói gì đi chăng nữa thì Wettig khăng khăng giữ quan điểm của

mình. Ông không phải là người dễ bị ảnh hưởng hay điều khiển chính vì
vậy nên cấp dưới của ông luôn nể sợ.

- Tất cả đánh giá của những người trực tiếp làm việc với cô ấy đều thể

hiện cô ấy là một người nổi bật và xuất sắc, điều đó đã được ghi nhận. Ông
Voss, tôi hiểu đây thực sự là một tình huống đau lòng với ông. Tôi hiểu
rằng trách cứ ai đó về những gì đã qua thực sự là một chuyện mọi người
vẫn làm. Nhưng tôi nghĩ sự giận dữ của ông đã đặt nhầm hướng. Vấn đề
thực sự nằm ở việc thiếu nội tạng để cấy ghép. Hàng nghìn người cần phẫu
thuật thay tim nhưng chỉ có một vài người là có cơ hội. Hãy tưởng tượng
xem chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng tôi sa thải cô DiMatteo? Cô ấy có thể
phản đối và mọi chuyện sẽ càng nghiêm trọng hơn. Người ta sẽ nhìn vào vụ
việc, người ta sẽ đặt những câu hỏi tại sao một cậu bé mười bảy tuổi không
được nhận tim từ đầu? Tất cả đều nên có giới hạn của nó. Chúng ta cần phải
biết dừng lại đúng lúc để đảm bảo mọi thứ công bằng với các bên.

Mọi người im lặng, chỉ riêng bác sĩ Parr thốt lên:

- Lạy Chúa!

- Ông có hiểu những gì tôi đang nói không? - Wettig lên tiếng - Điều đó

chẳng dễ chịu gì, nó sẽ ảnh hưởng đến cả bệnh viện. Đây không phải là điều
chúng tôi muốn báo chí thấy, rồi sẽ có cả đống những cuộc tranh luận, mọi
người sẽ xôn xao bàn tán. Người nghèo bị ghẻ lạnh ư? Người ta sẽ bênh
vực họ, rồi người ta sẽ làm ầm lên cho dù sự thật có đúng thế hay không.
Chúng tôi không thể mạo hiểm với danh tiếng của bệnh viện chỉ vì chuyện
này - Wettig nhìn quanh đầy ngờ vực, chẳng ai nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.