MÙA GẶT - Trang 184

Cô không được phép mắc sai sót gì, không phải lúc này và với bệnh nhân

này.

Mỗi buổi sáng trong suốt ba năm qua, cô đi bộ vào Bayside không phải

chỉ để biết mình có một công việc, và mỗi chiều lúc năm giờ cô thở phào vì
đã sống sót qua thêm hai tư giờ nữa. Mỗi ngày trôi qua, sức ép dường như
đã giảm đi, nỗi ám ảnh của Parr đã xa hơn. Vì cô biết có Wettig bên cạnh
cô, và cả Mark nữa. Với sự giúp đỡ của họ, có lẽ cô có thể giữ được việc
làm. Cô không muốn Parr có lý do gì để nghi ngờ khả năng của cô vì vậy cô
đặc biệt chú tâm vào công việc, cô đã kiểm tra đi kiểm tra lại mọi kết quả
xét nghiệm, mọi điều trị. Và cô thận trọng hết sức khi vào phòng của Nina
Voss, một sự chạm trán bất ngờ với Victor là điều cô không muốn xảy ra.

Nhưng giờ Nina đang sốt và Abby lại đang trực. Cô chẳng tránh đi đâu

được, cô có công việc cần làm.

Abby đi đôi giày tennis vào và rời phòng trực.

Về khuya, bệnh viện thật yên ắng. Các sảnh lớn đều vắng lặng, đèn quá

sáng và qua đôi mắt mệt mỏi, tất cả những bức tường trắng hình như đều bị
cong và đang di chuyển. Cô đang đi qua một đường hầm, cơ thể cô như
đông cứng lại, não cô vẫn còn lùng bùng. Chỉ có trái tim là phản ứng với
những gì đang diễn ra, nó đang đập.

Cô rẽ vào một góc, vào phòng điều trị đặc biệt.

Ánh sáng mờ hơn về đêm, những máy móc hiện đại dành cho bệnh nhân,

trong khoang mờ mờ của các y tá, những màn hình điện tâm đồ của mười
sáu bệnh nhân vẫn chạy. Chỉ cần liếc qua màn hình số 15 cũng có thể thấy
nhịp đập của Voss đang rất nhanh, khoảng 100.

Y tá trực nhấc điện thoại và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.