MÙA GẶT - Trang 275

Còn nhiều chi tiết về Mary mà Abby không biết.

Mark thở nhẹ và nằm sát vào cô hơn. Cô nắm tay anh và đặt nó vào ngực

mình. Em đồng ý, cô mỉm cười mặc dù cảm thấy hơi buồn. Đó là bắt đầu
cho một cuộc sống mới, của cô và Mark. Mary Allen đã ra đi và họ chuẩn
bị bắt đầu. Cái chết của một bệnh nhân già là một điều buồn nhưng ở đây, ở
bệnh viện này, một cuộc sống mới bắt đầu.

Và nó bắt đầu ở đâu?

Đã mười giờ, khi taxi đón Brenda Hainey rời nhà cô ở Chelsea. Cô vẫn

chưa ăn sáng, chẳng ngủ được từ sau cuộc gọi từ bệnh viện, cô không cảm
thấy mệt cũng không thấy đói, có chăng thì chỉ là sự thanh thản.

Cô đã cầu nguyện bên giường của dì mình đến tận năm giờ. Khi các y tá

đến đưa xác vào nhà xác cô lập tức rời bệnh viện, định về thẳng nhà nhưng
trong khi đi taxi, cô thấy hình như còn điều gì chưa làm xong. Cần phải làm
cái gì đó cho tâm hồn của dì, lúc này có lẽ đang trên cuộc hành trình đi xa.
Có thể nó vẫn chưa được dời đi mà vẫn còn mắc kẹt ở đâu đó, giống như
thang máy giữa các tầng nhà. Dù nó lên hay xuống, Brenda vẫn cảm thấy
không chắc chắn và có cái gì đó làm cô băn khoăn.

Dì Mary chẳng có cuộc sống dễ dàng, dì ấy không tham gia cầu nguyện,

cũng không xin Chúa thứ tội, không thèm để ý đến cuốn kinh thánh mà
Brenda để bên giường. Dì ấy quá kỳ lạ, Brenda nghĩ vậy. Người ta không
thể kỳ lạ như vậy.

Brenda đã từng chứng kiến trước đó, những người bạn của mình và họ

hàng của họ rửa sạch tâm hồn trước khi ra đi. Cô là người duy nhất dám
làm thiên sứ cho tâm hồn của họ, là người duy nhất quan tâm tới việc cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.