MÙA GẶT - Trang 276

thang máy sẽ đi tới đâu. Cô chỉ quan tâm tới những điều tốt lành, cô dành
thời gian quan tâm tới gia đình nào đang khó khăn, đau ốm, ở bên họ tới tận
cùng. Đó là tiếng gọi từ tâm hồn cô. Cô chấp nhận tiếng gọi ấy. Giờ thì cô
bằng lòng làm những gì Chúa sai bảo, như một người hầu cận trung thành.

Trong trường hợp của dì Mary, cô đã thất bại. Cái chết đã đến quá sớm,

trước khi dì chấp nhận Chúa. Đó là lý do tại sao khi taxi đưa cô về đến
Bayside lúc năm giờ sáng, cô cảm thấy mình thất bại. Dì đã ra đi, tâm hồn
dì chưa được siêu thoát. Cô, Brenda vẫn chưa yên lòng. Giá mà dì ấy có thể
sống thêm, chỉ một ngày cũng đủ rồi.

Chiếc xe đi ngang qua một nhà thờ và đó là nhà thờ Episscopal, không

phải là chỗ Brenda hay lui tới nhưng nhà thờ này cũng tạm được.

- Dừng lại - Cô nói với người lái taxi - Tôi muốn dừng lại ở đây.

Lúc đó là khoảng sáu giờ rồi, Brenda thấy mình đang ngồi trong một cái

ghế trước tượng thánh Andrew. Cô ngồi đó, gần hai tiếng rưỡi và đầu hơi
cúi xuống, miệng thì thầm cầu nguyện cho dì Mary, cho linh hồn người phụ
nữ ấy, được tha thứ. Linh hồn dì, giờ sẽ không còn bị giữ ở đâu nữa, không
bị kẹt giữa các tầng nhà, không đi xuống, mà là đi lên. Khi Brenda ngẩng
đầu lên, đã tám giờ rưỡi. Nhà thờ vẫn vắng tanh, không có ai. Ánh sáng
buổi sớm đang chiếu qua cánh cửa kính tạo nên các màu sáng xanh và vàng.
Khi cô nhìn lên bệ thờ, cô thấy đầu của Chúa được trang trí ở đó. Có thể là
một cái gì đó phản chiếu từ cửa sổ, nhưng cũng có thể là một dấu hiệu. Một
dấu hiệu cho thấy những lời nguyện cầu của cô đã được trả lời.

Dì Mary đã được cứu rỗi.

Brenda đứng dậy khỏi hàng rào và cảm thấy ánh nắng chói trên đầu, hơi

rát nhưng vui vẻ dễ chịu. Một tâm hồn nữa đến với ánh sáng và tất cả là nhờ
vào nỗ lực của cô. Thật may là Người đã nghe thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.