MÙA GẶT - Trang 312

Pyotr và Valentin không ăn sáng, khi cái tin về điểm đến của chúng đêm

qua đã lan rộng tới cabin của Yakov. Nó ngồi xuống bàn ăn sáng hôm đó và
thấy một hàng các cậu bé trước mặt mình, nó biết lý do của sự im lặng đó.
Chúng không hiểu tạo sao Pyotr và Valentin là những người đầu tiên rời
tàu, người đầu tiên được chọn. Chúng biết cả hai từ đầu mà. Pyotr sẽ là kẻ
bị ở lại hoặc là dành cho những gia đình thích trẻ ngớ ngẩn. Valentin thì
thông minh, đẹp trai nhưng có những bí mật khủng khiếp. Khi đèn đóm tắt
hết, nó cứ cọ quậy trong chăn mà không thèm mặc đồ lót, sau đó nó thì
thầm: “Thấy không, thấy của tao to không?” Và nó lại cầm tay những đứa
khác và bắt sờ cái của nó.

Nhưng giờ Valentin đi rồi, cả Pyotr nữa, đến với những cha mẹ mới của

chúng. Nadiya nói vậy.

Những kẻ đang ngồi đây là những người bị bỏ lại.

Vào buổi chiều, Yakov và Aleksei leo lên boong và nằm dài ra chỗ mà

trực thăng đã đậu hôm trước, chúng ngắm bầu trời xanh biếc. Không một
gợn mây, không có trực thăng, sàn tàu ấm áp giống như hai chú mèo con,
chúng bắt đầu cảm thấy lười biếng.

- Tao đang nghĩ… - Yakov nói và nhắm mắt lại - Tao còn sống, tao không

muốn đi làm con nuôi.

- Không có đâu.

- Có thể vậy mà.

- Tại sao mẹ mày không về?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.