MÙA GẶT - Trang 436

- Anh nói đúng, còn ai tin tôi nữa? Tôi chỉ là bác sĩ gặp vấn đề về tâm lý,

phát ngôn những câu vô nghĩa.

Anh không đáp lại lời tự thú của Abby, im lặng. Cô hối hận về những gì

mình đã nói, sự hối hận treo lơ lửng trên đầu họ.

Họ không nói gì một lúc, trên đầu họ là tiếng phi cơ gầm rú, bóng của

cánh máy bay trôi qua họ, nó đang leo lên những ánh sáng ban ngày cuối
cùng. Khi máy bay qua rồi Katzka mới nói.

- Không phải là tôi không tin cô.

Cô nhìn anh ta.

- Không ai tin tôi cả, tại sao anh phải tin tôi?

- Bởi Levi, anh ta chết không bình thường - anh nhìn vào bóng tối phía

trước - Đó không phải là cách người ta thường giết người. Trong một căn
phòng mà không ai có thể tìm thấy cô nhiều ngày trời. Chúng ta thường
không thích cái gì bị phân hủy, chúng ta thường muốn người ta tìm ra xác
chúng ta sớm, trước khi đám giòi bọ tấn công. Trước khi chúng ta đen sì và
thối rữa, khi chúng ta vẫn còn có thể nhận ra là người. Trong khi đó anh ta
có cả đống kế hoạch, một chuyến đi tới biển Caribe, lễ tạ ơn với con trai.
Anh ta đang nhìn về tương lai trước mặt - Katzka nhìn về lối đi bên kia -
Cuối cùng tôi cũng nói chuyện với vợ anh ta, Elaine, tôi thường phải nói
chuyện với kẻ sống sót còn lại. Vài người khá sốc, vài người bình thường.
Tôi là một người góa vợ. Tôi nhớ sau khi vợ tôi mất, mỗi sáng thức dậy tôi
còn cảm thấy hơi ấm của cô ấy trên chiếc giường của mình. Nhưng Elaine
đã làm gì sau khi Levi chết? Cô ấy gọi ngay người đến phủ tất cả đồ đạc lại,
rồi nhanh chóng rời thành phố. Đó không phải là hành động của người bình
thường. Người ta chỉ làm vậy khi là tội phạm hoặc quá sợ hãi.

Abby gật đầu, cô cũng nghĩ như thế, Elaine đang sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.