MÙA GẶT - Trang 476

- Tôi nghĩ là có đấy. Tôi nghĩ cô cần giúp đỡ và tôi sẽ không để cô ra

viện trừ khi có sự đồng ý của anh ấy. Có thể anh ấy sẽ chuyển cô tới khoa
tâm lý. Chúng tôi không thể làm cô tổn thương, theo cái cách mà cô làm tối
qua. Chúng tôi rất lo lắng cho cô, Abby. Tôi rất lo lắng, đó là lý do tại sao
tôi cần có đánh giá tâm lý, vì cô thôi, tin tôi đi.

Cô nhìn ông ta.

- Ông là đồ khốn.

Đúng như cô nghĩ, ông ta gập bệnh án lại và ra khỏi phòng.

- Tôi sẽ kiểm tra lại cô sau, bác sĩ - ông ta nói.

Rất lâu sau cô vẫn nhìn lên trần nhà, lát sau, trước khi bác sĩ Wettig bước

vào, cô cảm thấy sợ phải chiến đấu. Mọi thớ cơ của cô đều giãn ra và bụng
thì nôn nao. Tay đau ê ẩm.

Tất cả đều là bọn khốn.

Cô ngồi xuống, cảm giác choáng chỉ kéo dài vài giây và trôi qua. Cô đã

nằm trên giường quá lâu, đã đến lúc phải vận động rồi, để kiểm soát lại
cuộc sống.

Cô mở cửa.

Một y tá chợt nhìn Abby chằm chằm. Tên bà ta là W.SORIANO, RN.

- Cô cần gì không?

- À không - Abby nói và quay lại phòng.

Lũ khốn, lũ khốn, họ giam giữ cô như tù nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.