MÚA THIẾT LĨNH... NÉM BÚT CHÌ... - Trang 103

Đẩu ngắt lời:
- Ông Cẩm quá khiêm nhượng, chính ra tôi nhận thấy ông Cẩm không

muốn hết sức…

Hai người còn đang tâng bốc nhau, thì Xã Thúc chận lại:
- Hai đàn anh đều là những tay cừ khôi kẻ kia tám lạng người này nửa

cân! Tài nghệ của đôi bên thật là tương xứng.

Cuộc thi sức có thể chấm dứt. Nhưng Xã Thúc yêu cầu hai bên biểu diễn

mấy đường quyền để bà con thưởng thức.

Vì trời sắp tối hẳn, nên trước định có cuộc đấu vật nay bãi. Đôi bên thể

theo lời của Xã Thúc cùng nhau biểu diễn mấy đường quyền.

Sân rộng, nhưng họ muốn trổ tài hẳn với mọi người, nên Cẩm đã bảo

người nhà Xã Thúc lấy vôi vẽ một vòng tròn, đường kính không quá ba
bước. Đôi bên sẽ đấu quyền với nhau trong vòng đó, ai giẫm chân lên vạch
vôi hoặc vượt ra khỏi vòng tròn sẽ bị coi là thua.

Người nhà Xã Thúc đã thắp đèn sáng trưng.
Hai tay anh hùng bước vào vòng đấu, vái lẫn nhau kẻ nọ nhường người

kia. Sau cùng Đẩu tấn công trước, nhưng Đẩu đã dùng một miếng võ rất
khiêm tốn là miếng Đồng Tử bái Quan Âm. Đây là một miếng võ để tỏ lòng
kính trọng đối phương.

Sau miếng võ đó, đôi bên đã thực sự quần nhau, kẻ tiến người lùi, kẻ huơ

quyền, người dụng cước, cùng nhau xoay tròn trong vòng vôi. Người này
tấn công, người kia tránh, người này nhảy người kia lộn. Những đường
quyền cước đi vèo vèo. Người ngoài chỉ trông thấy hai bóng giao phong và
không nhận rõ nổi những miếng võ họ đang sử dụng. Không ai hơn ai, cũng
không ai nhường ai! Đẩu Phàn Khoái nhanh nhẹn, Cẩm Hứa Chử nhẹ
nhàng.

Đôi bên cùng nhau giao đấu ước vào một khắc, nhưng bất phân thắng

phụ. Bụi đất bay mù. Người xem cũng phải hoa mắt vì những ngón võ tuyệt
luân của họ.

Giữa lúc hai bên đang giao chiến rất hăng hái bỗng Đẩu nhảy vọt ra

ngoài vòng vôi và nói lớn:

- Đệ xin chịu thua đàn anh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.