MÚA THIẾT LĨNH... NÉM BÚT CHÌ... - Trang 130

ngay viên tri phủ Yên Thế, kẻo rồi đây các tay chơi trong vùng sẽ bị nó
khua hết mất.

Điển bảo Cẩm Hứa Chử:
- Cái tên chó săn này không thể để được! Để nó, nó sẽ tỉa hết bọn anh em

Yên Thế chúng tôi, mà rồi các anh em Nhã Nam đã chắc gì yên.

Cẩm Hứa Chử đáp:
- Tôi rất đồng ý về việc này, mà phải cần tính toán ngay cho anh Đẩu

được yên tâm sống bên vợ mới một thời gian.

Cẩm bàn với Điển thi sĩ cách thanh toán viên tri phủ làm sao để khỏi

phải đổ máu, và cũng phải làm rất mau lẹ mới có thể nắm vững được yếu tố
thắng.

Từ giã Cẩm Hứa Chử, Điển thi sĩ về Yên Thế tìm Vận, tay quân sư xưa

nay của Đẩu để lo mưu chước.

Vận đã bảo Điển:
- Việc này không khó gì! Cần dọ thám xem hôm nào lão tri phủ đi đâu,

anh em mình đón đường xơi lão là xong!

Điển nói:
- Không được! Tên tri phủ này ghê gớm lắm. Nó đi đâu có tiền hô hậu

ủng, có lính tráng súng ống tề chỉnh bảo vệ, xơi sao được lão.

Vận cười nói:
- Thế thì nhà thơ chỉ biết một mà không biết hai. Trước kia ở Yên Thế

này, người ta chỉ sợ có ông Đề Thám, ngày nay ông Đề Thám không còn
nữa, người ta đâu còn sợ ai, nhất là viên tri phủ này, hắn vốn là một tay đắc
lực của lũ quan Tây áo ngắn. Hắn được cử về trọng nhậm hạt này, vì hắn có
nhiều thành tích. Hắn cũng có nghề đôi chút, hắn đã lập được nhiều công
trạng ở tài nghệ của hắn, và cũng nhờ ở điểm hắn không gặp tay đối thủ.
Những sự thắng dễ dàng của hắn khiến hắn kiêu ngạo, không coi ai ra gì,
nhất là kỳ vừa qua Đẩu Phàn Khoái đại huynh sơ ý đã bị với tay hắn, hắn lại
càng tự cho mình là giỏi. Đối với hạng người quá kiêu như vậy, đâu họ có
chịu để cho ai bảo vệ.

Nghe Vận giải thích, Điển thi sĩ gật gù nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.