MÚA THIẾT LĨNH... NÉM BÚT CHÌ... - Trang 128

V

Một lưỡi gươm đưa

Đẩu Phàn Khoái kết duyên với con gái ông Xã Thúc, tin đó được lan

truyền khắp trong đám giang hồ! Anh em đều mừng cho đôi bạn là trai anh
hùng sánh gái thuyền quyên, và thật là cặp uyên ương xứng đôi vừa lứa!
Đường võ đã xe duyên.

Nhưng trong đám giang hồ lại có một luồng dư luận! Rồi đây say duyên

mới, có lẽ Đẩu sẽ bỏ rơi anh em hai vùng Yên Thế và Nhã Nam và có lẽ
Đẩu đã quên cái thù của viên tri phủ Yên Thế bắt giam giải tỉnh, nếu không
có bọn Cẩm Hứa Chử và có Dậu chắc có lẽ Đẩu đã bị tù đày nếu không bị
xử trảm.

Đây chỉ là một dư luận sai lầm! Âu duyên mới để cùng người đẹp nung

nấu thêm chí khí, và Đẩu Phàn Khoái đâu có phải là con người quên được
lời nguyền! Đẩu đã nguyện cùng chúng anh em giữa đêm động phòng hoa
chúc là sẽ cùng nhau noi gương hùm thiêng Yên Thế, lẽ tất nhiên Đẩu phải
giữ lời.

Người anh hùng một lời nói như dao chém đá!
Nếu Đẩu có nấn ná ở lại nhà ông Xã Thúc, đó cũng chỉ là cách tạm tránh

những con mắt theo dõi trên vùng Yên Thế.

Ở nhà Xã Thúc, mọi người chỉ biết Đẩu là con rể ông Xã giỏi võ và

lương thiện, ai có biết rằng đây là Đẩu Phàn Khoái, bậc đàn anh của đám
tay chơi vùng Yên Thế đã từng ngang dọc tung hoành, một mình một cõi.

Hưởng say tuần trăng mật, sống những giờ đỉnh Giáp non Thần nhưng

Đẩu không bao giờ quên rằng mình là Đẩu Phàn Khoái!

Đẩu đã ngỏ cùng cha vợ và Quắc, Ngạn chí khí của mình và của chúng

anh em.

Ông Xã Thúc bảo Đẩu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.