MÙA THU QUEN NHAU - Trang 5

Thu Phàm cười khiêm tốn:
- Giàu có thì không giàu có, nhưng cứ đắp đổi qua ngày thế thôi.
Anh ký giả tên Hữu Đức ngồi bên cạnh xen vào nói:
- Đinh Hương à, bộ em không biết Thu Phàm là ai sao? nhà văn lỗi lạc của
chúng ta đấy.
Đinh Hương xích sát lại mình Thu Phàm tỏ vẻ âu yếm nói:
- Ồ! Nhớ rồi, em từng đọc qua tiểu thuyết của anh.
Mặt của Thu Phàm đỏ bừng, nhưng dưới ánh đèn lờ mờ không ai trông
thấy. Chàng thầm nghĩ, ở vào trường hợp như thế nầy dù người ta có khen
đi nữa cũng chẳng có gì làm hãnh diện.
Chàng hỏi Đinh Hương:
- Cô đã đọc cuốn tiểu thuyết nào của tôi?
Đinh Hương ấm ớ:
- Em quên mất rồi, vì em đọc nhiều tiểu thuyết lắm.
Hữu Đức cười ha hả:
- Chắc cô chuyên coi các cuốn sách dạy hun hít đo chớ gì?
- Anh Đức đừng nói tầm bậy, em nhớ rõ đọc qua một cuốn tiểu thuyết của
Thu Phàm mà.
Hữu Đức lại nói đùa:
- Cô có cần tìm hiểu nhà văn không?
Đinh Hương lườm Hữu Đức rồi nũng nịu nói:
- Tìm hiểu cái gì?
Nàng kéo tay Thu Phàm đi và nói:
- Đi anh, chúng ta sang bàn bên kia ngồi, ở đây mấy ngưới đó nham nhở
lắm.
Hữu Đức nói:
- Đúng, hai người nên tìm chỗ khác ngồi, quả thực là tài tử giai nhân rồi.
Khi ấy tiếng nhạc lại trỗi dậy, Thu Phàm và Đinh Hương không ra sân mà
ngồi ở góc nhà nói chuyện.
Đinh Hương hỏi:
- Anh có thích làm bạn với hạng người như em không?
- Đã là bạn với nhau thì đâu có phân giai cấp, tôi nhận thấy cô cũng tốt đấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.