MỤC TIÊU THỨ 6 - Trang 236

CHƯƠNG 62

Yuki đặt tập đựng tài liệu kế tập tài liệu của Leonard trên chiếc bàn bên

ngoài phòng số hai mươi mốt. Họ bước qua cánh cổng kim loại có gắn thiết
bị dò kim loại, qua lớp cửa kép đầu tiên dẫn vào một phòng chờ nhỏ rồi vào
lớp cửa kép thứ hai và cuối cùng là thẳng đến phòng xử án.

Có những tiếng xầm xì vọng lên trong khán phòng khi Red Dog, cao một

mét tám mươi tám, mặc bộ áo vét màu xanh đậm, bước kế Yuki, một mét
sáu, mang giày cao gót, nặng chừng bốn mươi lăm kg, mặc một bộ áo vét
và váy màu xám lóng lánh hạt trai, tiến về hàng ghế luật sư còn đang bỏ
trống trong phòng xử án. Leonard giật mở cánh cửa ngăn cách khán phòng
với vành móng ngựa, nhường cho Yuki đi trước. Rồi ông theo sau và ngay
lập tức bắt đầu tiến hành công việc ngay tại bàn của bên khởi tố.

Yuki rõ ràng là bị cụt hứng vì cảm giác bồn chồn trong ngày làm việc

đầu tiên. Chẳng có gì cô phải chuẩn bị thêm nữa và cô dường như không
thể chờ lâu hơn. Yuki kéo thẳng hai vạt áo và sắp chồng hồ sơ lại cho ngay
ngắn rồi liếc nhìn đồng hồ. Phiên tòa sẽ được bắt đầu chính xác trong năm
phút nữa vậy mà bàn làm việc của luật sư bào chữa vẫn còn trống không.

Căn phòng bị khuấy lên lần nữa và những gì Yuki thấy làm tim cô như

ngừng đập. Cô huých nhẹ Leonard và ông ta quay lại.

Alfred Brinkley đang tiến về vành móng ngựa. Bộ râu được cạo sạch sẽ,

mái tóc dài được tỉa ngắn đi, mặc một bộ com lê bằng vải pôliexte màu
xanh và thắt cà-vạt, nhìn hiền như bụt.

Nhưng không phải Brinkley làm cho dạ dày cô như bị siết chặt lại và

miệng cô há ra vì kinh ngạc.

Barbara Blanco không đứng cạnh Brinkley. Thay vào đó là một người

đàn ông khoảng ngoài bốn mươi tuổi, tóc muôi tiêu, mặc bộ com lê Brioni
màu xám than và đeo cà-vạt Armani hoa văn vàng nhạt. Yuki biết luật sư
bào chữa mới của Binkley.

Mọi người đều biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.