MỤC TIÊU THỨ 6 - Trang 406

CHƯƠNG 113

Renfrew trông sợ hãi tột độ, và hắn sợ cũng đúng thôi. Nếu sơ sẩy, tuổi

thọ của hắn sẽ kết lại sau hai giây ngắn ngủi.

Nhưng không phải hắn sợ chúng tôi.
“Ai muốn bắn ông chứ?” tôi hét lên.
“Vợ tôi, Laura. Bà ấy đang ở trên lầu với khẩu súng bán tự động. Tôi

không thể thuyết phục bà ấy ra ngoài được. Tôi nghĩ bà ấy đang cố ngăn
cản tôi ra hàng”.

Đây là một diễn biến xấu, ngoài dự đoán. Nếu chúng tôi muốn biết

chuyện gì đã xảy ra với Madison Tyler, chúng tôi phải giữ mạng của Paul
Renfrew.

“Hãy làm y theo lệnh tôi!” Tôi hét lên. “Cởi áo khoác và quăng ra xa...

Được rồi. Tốt lắm. Giờ thì lộn ngược túi quần ra cho chúng tôi xem”.

Micro của tôi được mở và kết nối để tất cả đồng đội đều có thể nghe tôi

nói.

“Mở khóa thắt lưng và tụt quần dài xuống đi Ren£rew”.
Renfrew trừng mắt nhìn tôi, nhưng hắn ta làm theo. Quần dài tuột xuống,

chiếc áo hắn đang mặc phủ dài qua mông.

“Giờ thì từ từ xoay tròn nào. Ba trăm sáu mươi độ. Vén áo lên cho tôi

thấy eo của ông”, tôi nói khi hắn ta miễn cưỡng làm theo. “Được rồi, kéo
quần dài lên đi”. Hắn ta nhanh chóng làm theo.

“Nào, tôi muốn ông xắn ống quần dài lên tới đầu gối”.
“Chân hắn đẹp đó”, Conklin nói vọng qua mui xe. “Giờ thì bắt hắn ra

ngoài thôi”.

Tôi gật đầu, nghĩ rằng nếu vợ hắn khống chế tầng trệt, ả có thể bắn hắn

văng ra cửa.

Tôi bảo Renfrew cởi quần dài ra, bước ra ngoài và áp sát vào tường nhà.
“Nếu ông làm theo những gì tôi chỉ dẫn, bà ấy sẽ không làm tổn hại

được ông đâu”, tôi nói. “Đặt hai tay lên tường. Tìm đường lần ra hướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.