MỤC TIÊU THỨ 6 - Trang 44

CHƯƠNG 9

Tôi vẫn còn nắm lấy tay Claire khi Edmund quay trở lại ngồi trên cái

ghế bành, bật chiếc TV bên trên đầu bằng cái điều khiển. Vặn âm thanh
xuống mức nhỏ, anh hỏi tôi “Cô thấy thứ này chưa Lindsay?”

Tôi ngước lên, đọc một dòng chữ cảnh báo - “Cảnh tượng mà bạn sắp

nhìn thấy sau đây rất cụ thể và thương tâm. Các bậc phụ huynh chú ý không
nên cho trẻ em xem cùng”.

“Tôi đã thấy nó ngay sau vụ nổ súng xảy ra”, tôi nói với Edmund,

“nhưng tôi vẫn muốn xem nó lần nữa”.

Edmund gật đầu nói “ừ, tôi cũng vậy”.
Và rồi đoạn phim nghiệp dư của Jack Rooney quay cảnh nổ súng trên

phà hiện ra trên màn hình.

Cùng với nhau, chúng tôi xem lại những gì đã trải qua với Claire một vài

giờ trước. Đoạn phim của Rooney bị nhiễu và giật, đầu tiên chỉ nhắm vào
ba hành khách đang mỉm cười và vẫy vẫy tay trước ống kính, một chiếc
thuyền buồm sau lưng họ, và một góc rất đẹp của cầu Kim Môn.

Rồi máy quay lia ngang boong trên của chiếc phà, lướt qua một đám trẻ

đang bẻ bánh hotdog cho mấy con mòng biển mổ lấy. Một bé trai đội ngược
chiếc mũ bóng chày màu đỏ đang vẽ ngoằn ngoèo trên bàn bằng một chiếc
bút màu. Đó là Tony Canello.

Một gã có râu cao lêu nghêu ngồi gần lan can tàu giật giật cánh tay gã

một cách không kiểm soát được.

Hình đột ngột bị đứng lại, một đốm sáng bao quanh gã đàn ông có râu

đó.

“Là hắn đó”, Edmund nói. “Hắn bị điên, phải không Lindsay? Hay hắn

là tên giết người có dự mưu, chỉ chờ thời cơ là hành động?”

“Có lẽ là cả hai”. Tôi nói, mắt dán chặt vào màn hình khi một đoạn băng

tiếp theo nối đuôi đoạn trước. Một đám đông đang bám chặt vào lan can khi
phà cập bến. Bất thình lình chiếc máy quay lia về bên trái, nhắm thẳng vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.