MỤC TIÊU THỨ 6 - Trang 466

“Con muốn nói chuyện với mẹ, mẹ à”.
“Nó không được nạp đạn đó chứ”.
Fred mỉm cười, rồi bắn một phát xuống nền nhà. Mặt bà Elena tái nhợt

đi.

“Đặt hai tay lên bàn đi mẹ. Làm ngay đi. Mẹ muốn lấy hình lại, đúng

không?”

Hắn vặn cánh tay của mẹ mình, đặt lên bàn, kề đầu của chiếc máy khoan

vào ống tay áo bà và cho máy chạy.

Tốt rồi. Ghim chặt một cạnh làm còng khóa lại. Tốt rồi, tốt rồi.
“Thấy không? Mẹ đã nghĩ chuyện gì vậy mẹ? Rằng con sẽ làm hại mẹ

sao? Con không phải là một thằng điên, mẹ biết không?”

Sau khi ghim một ống tay áo, hắn lại khoan xuống ghim thêm lỗ thứ hai,

mẹ hắn bất lực nhìn hắn làm và nói sau mỗi tiếng tốt rồi, trông bà ấy như
sắp phát khóc đến nơi.

Nút hẹn giờ máy rửa chén bật kêu đánh cọc khi một phút đã trôi qua.
Tích tắc, tích tắc, tích tắc.
“Trả lại hình cho mẹ đi Fred. Đó là tất cả những gì mẹ có..”.
Fred kề tai mình sát vào miệng bà Elena. Miệng hắn há to ra, nhưng hắn

chỉ nói như thì thầm. “Con thật sự đã nói dối trước tòa đấy mẹ ạ, bởi vì con
muốn làm cho mẹ buồn khổ đó. Để mẹ biết cảm giác mà con phải luôn luôn
chịu đựng”.

‘Ta không có thời gian nghe mày nói đâu”, Elena Brinkley nói, cố kéo

bật mấy con ốc ra khỏi hai ống tay áo mình, vải giãn ra.

“Mẹ có nhiều thời gian đấy. Hôm nay phải dành tất cả thời gian cho con.

Thấy không?” hắn nói, bắn vào khoảng trống vài centimet giữa ống tay áo
và khuỷu tay bà.

Thình thịch, thình thịch, thình thịch.
“Và sự thật là con đã muốn làm chuyện bậy bạ đó với Lily, và đó là lỗi

của mẹ đấy, mẹ ạ. Bởi vì mẹ đã biến Lily thành một con điếm non choẹt,
bằng mấy cái váy bé xíu cùng móng tay sơn và giày cao gót - vào một con
bé mười hai tuổi! Lúc đó mẹ đã nghĩ chuyện gì vậy? Rằng nó như vậy và
chẳng ai muốn lạm dụng nó sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.