MƯỜI KHUÔN MẶT VĂN NGHỆ - Trang 129

Bính là một thiên tài, nhưng là một thiên tài lỡ dở, vì tổng kết từ cuộc sống
bản thân tới nghệ thuật, ở bên trong mỗi dữ kiện người ta cảm thấy như
Định Mệnh đã an bài cho Bính sự trừng phạt hơn ân thưởng. Sinh ra trong
một hoàn cảnh khốn khó không đủ phương tiện ăn học, lớn lên Tình Yêu
làm thui chột ước mơ, ở lãnh vực Thi Ca Bính cũng không làm sao thoát ra
khỏi khuôn thước tầm thường của nhân thế. Nhưng đó không phải là cái dở
mà chính là sự may mắn cuối cùng mà Thượng Đế dành cho Bính, tuy rằng
sự may mắn đó Bính phải trả bằng nước mắt với muôn vạn nhục nhằn. Sự
lỡ dở do Tình Yêu, do cuộc đời, do bạn hữu, do bản thân tạo nên, tất cả như
a vào nhau để làm cho tiếng thơ buồn của Bính vút lên rồi toả ra những làn
ánh sáng kỳ diệu giữa trời thơ nước Việt hôm qua, hôm nay và mãi mãi.
Bính đã đi rồi. Tác phẩm Thi Ca của Bính còn lại. Chúng ta hãy cầu
nguyện cho Bính với hình ảnh con chim Đường Nga (Le Pélican) của thi sĩ
Alfred de Musset (1810-1857) đã moi ruột gan cho lũ con ăn tiệc, để rồi
chết lặng lẽ bên mỏm đá vô tình.

Trích thơ Nguyễn Bính
Hành phương Nam
Đôi ta lưu lạc phương nào
Trải mấy mùa qua én, nhạn bay
Xuân đến khắp trời hoa rượu nở
Mà ta với người buồn vậy thay
Lòng đắng xá gì muôn hớp rượu
Mà không uống cạn mà không say
Lời thề buổi ấy cầu Tư Mã
Mà áo khinh cừu không ai may
Ngươi giam chí lớn vòng cơm áo
Ta trói thân vào nợ nước mây

Ai biết thương nhau từ buổi trước
Bây giờ gặp nhau trong phút giây
Nợ tình chưa trả tròn một món
Sòng đời thua đến trắng hai tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.