MƯỜI KHUÔN MẶT VĂN NGHỆ - Trang 58

dậy, hất hàm hỏi: “Kìa, sao lại nghỉ lâu thế! Nối lại dây chóng vào.”
Cô Tơ bỗng oà lên. Tiếng khóc nức nở thê thảm. Cô chạy lại đỡ xác Bá
Nhỡ, đấy chiếc gối mây vào gáy một tấm thi hài co quắp. Cúi mình xuống
cái xác dâm dê đỏ, cô Tơ đang vuốt mắt cho Bá Nhỡ, bỗng lại giật bắn
mình lên vì một tiếng tách nữa nổ ngay cạnh đó. Cây đàn vừa bị tay người
lạnh thả dần xuống mặt bục, đang tự tan vụn ra từng miếng con. Phím long
rồi, cần, thành, tang đều tung bật hết mộng chốt, và cùng một lúc nhả hết
những đường sơn gắn. Đàn chỉ còn là một đống gỗ vụn gỗ linh tinh những
bừa bộn bên một cuộc đời đánh đàn đang khô dần lớp máu cuối cùng.
Lãnh Út – nước mắt vận chuyển hết vào nội tâm thành một niềm tư tưởng
im vắng ghê lạnh – chống tay vào cằm, ngây sững như đất tượng nung, ngủ
ngồi ngay dưới chân xác chết mất một nửa phần đêm và lân sang nửa ngày
sau, mắt mở to, mí không chớp lấy một lần.
Tỉnh giấc ngủ ngồi, Lãnh Út nhẹ đặt thi thể Bá Nhỡ vào cáng đưa về Mê
Thảo. Chiếc cáng đi theo cái đà của gió mưa thuận mùa. Lãnh Út bám vào
đòn cáng mà lần về ấp. Lẽo đẽo chạy theo sau xa là cô Tơ, mặt chùm kín
vuông khăn lượt trắng mỏng.
Bá Nhỡ được hạ thổ vào lúc xế chiều. Và ngay buổi tối ấy, tửu phần cũng
bị khai quật luôn lên. Mặt đất gò rượu ngổn ngang đất đào và vô vàn là
chum là hũ bị tháo nút ngả nghiêng ở miệng huyệt rượu. Nhiều vò rượu,
nước sánh đặc chảy ra lênh láng. Nhiều hũ cơm ủ đang kết men, - lắm cái
hình bó và sắc cốt hiện lên đẹp như phát khanh tướng đến nơi.
Sẵn bó đuốc cháy, Lãnh Út vứt luôn vào tửu phần khai quật. Gò rượu phát
hoả. Lửa men khê nồng bốc lên liên tiếp. Cho đến hết canh ba mà ngọn lửa
men rượu xanh lè cũng chưa dịu ngọn. Đêm phóng hoả tửu phần, thảo mộc
chim muông vùng Mê Thảo bị một trận say lây. Cây cành cỏ lá đều miên
man rũ rượi rầu nhũn. Thú ngàn rống to lên như cảnh động rừng. Chim bị
say, cánh cụp cứng lại mà lìa khỏi tổ, rụng xuống đất như quả chín rời cành
mẹ.
Lảo đảo, Lãnh Út lắp bắp ấm ớ nói mê giữa một giấc chiêm bao không
ngày tháng: “Sau một cái tử biệt, giờ ta phải tính đến nỗi sinh ly khác. Đối
với đàn, hát, từ bây giờ ta nguyện làm một người điếc, một người cô đơn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.