MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 2 - Trang 866

ngày tháng nghèo đói, đó là những gì con
luôn nhớ đến mỗi khi ngồi một mình
trong ngôi trường đại học xa nhà.

Bà nội, bà dắt chúng con đi qua bốn mùa
xuân hạ thu đông, thật chậm, thật chậm,
rồi bà không bước đi được nữa, đến khi
chúng con muốn báo hiếu, bà đã không
còn nữa rồi, chỉ còn lại sự nhân từ và nụ
cười phúc hậu vẫn in hằn trong trí nhớ
chúng con.

Đợi đến khi chúng ta lớn lên, bà nội đã
về với mây gió, chỉ để lại những hình
ảnh hiền từ. Chúng ta đi khắp góc bể
chân trời, bận rộn vì cuộc sống, bước
trên những con đường dài thật dài, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.