MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 3 - Trang 121

Cả lớp vỗ tay ầm ầm, một nam sinh hắng giọng, đứng lên phát biểu: "Chị
Tô, chị có nick Renren** không?"

Mọi người nghe vậy đều phá lên cười ầm ĩ.

Tô My bắt đầu điểm danh. Trong lớp có ba học sinh nghỉ, là Cao Phúc Soái,
Lý Cúc Phúc, và một nam sinh có biệt danh là Mèo Rừng Bự.

Cao Phúc Soái, người chẳng khác tên. Cậu ta trông khá đẹp trai, dáng người
cao ráo đang thì trỗ mã, gia đình khá giả, Cha cậu ta có một nhà hàng lớn,
giàu có nổi tiếng một vùng. Chiều hôm đó, Cao Phúc Soái và hai học sinh
mò đến hiện trường vụ án. Mùi tanh hôi trong túp lều đã bay hết, đường
giới hạn hiện trường do cảnh sát giăng phía ngoài cũng đã không còn, trong
lùm cỏ ven đường còn sót lại chiếc găng tay cao su dùng một lần của nhân
viên khám nghiệm.

Cao Phúc Soái cầm chiếc máy quay phim, quay lại toàn bộ hiện trường. Dù
vẫn cảm thấy vô cùng sợ hãi, nhưng trong lòng cậu có chút gì đó hỉ hả. Cậu
nghĩ: "Nếu mình mang đoạn clip này tung lên mạng rồi chia sẻ qua Renren
và Tianya***, thì chắc chắn hot phải biết."

Mèo Rừng Bự cầm một cành cây, lò dò tìm gì đó tại hiện trường vụ án. Cậu
ta vừa tìm vừa lẩm bẩm: "Song Song, đại ca sẽ tìm ra hung thủ báo thù cho
muội."

Lý Cúc Phúc nhìn những vết máu trên tường, nói: "Yên nghỉ nhé, mộc nhĩ
đen ba điểm, người tốt suốt đời bình an."

Cao Phúc Soái chen vào: "Nó chết rồi, nhưng hồn của nó vẫn còn ở đây."

Mèo Rừng Bự thì thào: "Đừng có dọa tao!"

Lý Cúc Phúc run rẩy: "Đừng nói nữa được không? Xin hai bọn mày đó."

Cao Phúc soái bỗng nghĩ ra ý tưởng táo bạo. Cậu ta để chiếc máy quay tự
động vào một góc của túp lều, rồi nói với hai người bạn đi cùng, để chiếc
máy quay lại qua đêm xem có thấy hồn của Song Song hiện về hay không.
Nơi này ngày thường hiếm khi có người qua lại, kể từ khi xảy ra vụ án, lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.