MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 3 - Trang 228

Trước khi bị giết, con trai Thanh Sơn, chàng trai mới lớn hiền lành đến độ
ngờ nghệch quỳ xuống vừa khóc vừa nói: "Cha! Chú! Đừng giết cháu!
Đừng giết cháu. Cháu còn phải kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ nữa."

Quách Nhị ra bộ hiền từ: "Thôi được! Quay lưng lại, đừng có mở mắt ra!"

Con trai Thanh Sơn tin lời, vừa quay lưng lại vừa nói: "Giết cháu rồi, ai sẽ
chăm sóc mẹ cháu đây!"

Quách Đại giơ cao chiếc xà beng trong tay, giáng đòn chí mạng xuống đầu
chàng thanh niên, nói; "Nhưng... Mày đáng giá ba vạn cơ con ạ!"

Anh em nhà họ Quách xúc than đổ lên xác hai Cha con Thanh Sơn, nguỵ
tạo hiện trường sập hầm mỏ.

Trên đời có thứ đen hơn than, đó là lòng người!

Bột than chất đống trên hai xác chết giống như một nấm mồ. Trên người họ
đang phủ đầy xác của những cây liễu từ thời cổ đại và những cây thì là hàng
vạn năm về trước.

Những hầm mỏ tự phát kiểu này vốn đã không đủ an toàn, một khi xảy ra
sự cố, chủ mỏ chỉ muốn làm sao để "chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện
nhỏ thành không có", chẳng may để ngành than hoặc Cục Lao động phát
hiện sập hầm chết người, thì ngoài việc bị phạt tiền, có khi còn bị đóng cửa
luôn chứ chẳng chơi. Chủ mỏ đành nhanh chóng trả tiền cho xong chuyện
Anh em nhà họ Quách muốn đòi thêm tiền cấp dưỡng, vừa giả bộ đau
thương, vừa mặc cả từng đồng. Sau một hồi đôi co qua lại, chủ mỏ lấy ra
một khoản tiền bồi thường, hai bên kí xác nhận tai nạn ngoài ý muốn,
không liên quan đến chủ mỏ.

Trong hơn một năm, anh em nhà họ Quách đã giết tám người. Ngoài cha
con Thanh Sơn ra, còn lại đều là những người lang thang, điên dại ngoài
đường. Trong mắt anh em họ, những người đó đều là tiền, mỗi mạng ba vạn
tệ. Việc xử lí thi thể nạn nhân, chúng chọn lựa cách đơn giản nhất, đó là
chôn vùi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.