MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 3 - Trang 229

"Muốn hoả táng thì phải có giấy chứng từ." Quách Nhị nói.

"Cái đấy có gì mà khó, ngoài kia đầy bọn làm giấy tử giả, đến chứng minh
thư, số hộ khẩu còn làm được, một tờ giấy chứng tử thì ăn nhằm gì." Quách
Tam nói.

"Vấn đề ở chỗ, hoả táng mất tiền. Tự nhiên mất đống tiền vô ích để làm
gì?" Quách Đại nói.

"Chứ còn gì nữa! Anh cả nói chuẩn quá còn gì! Em thấy, cứ kiếm chỗ nào
kín kín, chôn quách đi cho xong." Quách Tứ nói.

"Chôn đi! Đỡ tốn!" Quách Ngũ hùa theo.

Anh em nhà họ Quách chôn tám cái xác xuống một khu đất trũng và hẻo
lánh phía ngoài làng. Mãi đến sau này cảnh sát cũng không thể làm rõ được,
ai là người đã đào một cái xác lên và lôi đến hang đất ngoài đê. Tổ chuyên
án nghĩ đến người vợ điên của Thanh Sơn. Đối với một người điên mà nói,
hành vi kì quặc này cũng không có gì là lạ. Thế nhưng, làm cách nào cô ta
phát hiện được nơi chôn xác?

Người phụ nữ điên lấy cục vôi viết chữ, cắm những cành cây dọc đường,
đánh dấu khắp đầu thôn cuối xóm.

Người phụ nữ điên ấy lo sợ một ngày nào đó mình sẽ đi lạc, không còn tìm
được đường về nhà, cho dù trời đã về đêm, cô ta vẫn lang thang khắp thôn
xóm, cứ thế mà đợi chồng con mình trở về.

Bất luận ban ngày hay đêm tối, cô ta vẫn chờ, vẫn đợi, cho dù những người
đó sẽ mãi mãi không trở về. Trong trái tim hỗn độn của người phụ nữ điên
này, có phút hồi ức nào ấm áp hay không? Khi có tỉnh táo, ngồi dưới ảnh
hoàng hôn, đan chiếc quần len cho chồng con mình, trong lòng cô đang
nghĩ gì? Sau này, khi đến nhận di vật, vì sao cô lại khóc một tiếng lớn đến
thế?

Rời xa một người, mới biết mình nhớ nhung đến mức nào.

Trước khi tổ chuyên án rời đi, xã Đại Trạch lại trút một trận mưa lớn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.