MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 3 - Trang 235

ép buộc tôi, tôi giết anh, cũng chỉ vì yêu mà thôi!"

Một sinh viên nọ thuê nhà trọ ngoài trường. Hầu như đêm nào cậu cũng gặp
ác mộng, không thể nhắm mắt nổi. Vào một đêm không ngủ, cậu nhìn lên
bức vách trước mặt, cứ nhìn mãi, nhìn mãi, tới khi cậu nhận ra trên tường
có dòng chữ mờ nhạt màu hồng đỏ: "Mày... đáng... chết!" Cậu không hề hay
biết, căn phòng này từng là hiện trường một vụ án chặt xác vô cùng dã man.
Sau khi sự việc lắng xuống, chủ nhà đã sơn lại tường, và cho thuê với giá
rất rẻ.

Giáo sư Lương yêu cầu phía pháp y phải tiến hành kiểm tra toàn diện,
nhanh chóng trình báo kết quả, rồi phân công các cảnh sát địa phương mở
rộng phạm vi điều tra, tìm hiểu thông tin từ tất cả những người dân xung
quanh. Hung thủ giết người tại vệ đường, dù là lúc nửa đêm, cũng không
loại trừ khả năng có người chứng kiến.

Sở Cảnh sát Đông Quan chỉ có mười người, nhưng điều khiến tổ chuyên án
rất bất ngờ, là trên tường treo đầy cờ khen thưởng, trong tủ còn có không ít
cúp và giấy khen.

Giáo sư Lương khen ngợi: "Ái chà! Sở trưởng Phùng, không ngờ căn
"miếu" này của các cậu còn "ngoạ hổ tàng long" cơ đấy!"

Bao Triển nhìn quanh một lượt, rồi cũng xúyt xoa: "Đội các anh còn đạt cả
giải ba tập thể xuất sắc cơ à."

Sở trưởng Phùng ngượng ngùng đáp: "Nói ra thì cũng xấu hổ, tất cả những
thứ này đều là công lao của Mai Tây cả."

Họa Long quay sang hỏi: "Mai Tây giờ ở đâu? Tôi muốn gặp cậu ta."

Sở trưởng Phùng đáp: "Mai Tây về hưu rồi, giờ đang nằm ngoài sân ấy."

Tô My tròn mắt, hỏi: "Nằm á?"

Các cảnh sát đang đứng đó bật cười vui vẻ, sở trưởng Phùng đưa tay huýt
sáo, một chú chó từ trong nhà xe Sở Cảnh sát vẫy đuôi chạy lại. Sở trưởng
Phùng giới thiệu, chú chó nghiệp vụ này chính là Mai Tây, từng nhiều lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.