MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 3 - Trang 288

Tô My nhăn mặt trả lời: "Ghê quá! Sao bác lại hỏi cháu, mới nghe đã thấy
ghớm rồi."

Bao Triển nói: "Lúc đó, nạn nhân Như Nghệ bị trói chặt trên chiếc giường
khung sắt, cậu bé bị ép phải nhìn hung thủ liếm vào mắt mẹ mình."

Họa Long chén ngang hỏi Tô My: "Tô My, cô mà nhìn thấy một cái lưỡi từ
từ tiến về phía mắt mình, sau đó bắt đầu quét qua quét lại... Cô cố nhắm
mắt, nhưng hắn ta vẫn căng hai mí mắt cô ra, rồi bắt cô phải nhìn cảnh
chiếc lưỡi của hắn giống như lưỡi rắn lượn quá lượn lại."

Tô My hét lên cắt ngang đoạn miêu tả của Họa Long "Ghê quá! Tôi sẽ hét
lên, hét thật to, thật kinh tởm."

"Cô hét càng to, phản ứng càng mạnh, hung thủ sẽ càng hưng phấn, càng
vui sướng. Hành động dùng lưỡi của hung thủ gây cho nạn nhân một cảm
giác ghê sợ tột cùng, như thế trong đầu hắn mới cảm thấy thỏa mãn, điều đó
có thế còn quan trọng hơn cả việc thỏa mãn về mặt sinh lí nữa. Bỗng nhiên
tôi nhớ ra một chi tiết trong bộ phim "Cung" trên truyền hình..." Giáo sư
Lương nói.

"Giáo sư, cháu cũng xem bộ phim này rồi, cháu thích nhất Hà Thịnh Mình,
vừa đẹp trai vừa si tình." Tô My hào hứng.

"Trong bộ phim này có thái giám không?" Giáo sư Lương hỏi.

"Có chứ ạ. Cháu ghét nhất tên thái giám Lí Khánh Hỉ, vừa nhỏ nhen vừa hạ
lưu, một tên tiểu nhân nham hiểm và xảo trá." Tô My bức xúc.

"Liếm mắt là một hành vi biến thải sinh lí, cuối thời nhà Thanh, rất nhiều
thái giám được phép lấy vợ. Nhưng họ phải "hành sự' ' như thế nào đây? Họ
chủ yếu có các hành vi như tự thỏa mãn bằng mắt, bằng tay, ăn ở chung một
nhà, hoặc có các hành động biến thái hơn như liếm mắt đối phương. Tôi
cho rằng trong vụ án này, hung thủ là kẻ bất lực nên mới có hành vi như
thế, đó là lí do hắn hoàn toàn có đủ điều kiện để cưỡng bức nạn nhân nhưng
lại không làm gì." Giáo sư Lương nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.