MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 3 - Trang 302

Dương Dũng mới hơn ba mươi, tuổi đời còn khá trẻ so với những tên khác
trong băng nhóm, nhưng lại là tên ra tay tàn nhẫn nhất trong hội, gan to mặt
lớn, hơn nữa hắn từng là cảnh sát, có nhiều kinh nghiệm, rất giỏi các kĩ
năng phản trinh sát, những kẻ khác trong hội đều phải nghe lời hắn, gọi râm
rắp một tiếng - anh Dũng.

Những gì chúng ta biết về người khác chỉ dừng lại ở vẻ bên ngoài, những
người lương thiện nhất cũng có lúc ác độc.

Trên ngực tôi có dấu ấn của dã thú, trong mắt bạn có ánh nhìn ác quỷ.

Khi Dương Dũng còn nhỏ, tất cả mọi người, thân thích, hàng xóm, đến thầy
cô, bạn bè đều cho rằng đây là một cậu bé nhát gan và sống hướng nội.

Năm cậu bé Dương Dũng sáu tuổi, cha mẹ cậu li hôn. Li hôn đối với một
đứa trẻ mà nói, đó là thứ dấu ấn đau đớn và sâu thẳm không bao giờ phai
mờ.

Gần như ngày nào cha mẹ cậu cũng cãi vã, những chiếc bát sử trong nhà đã
vỡ gầrt hết, chiếc ti vi của chẳng còn lành lặn, cậu bé Dương Dũng chỉ biết
co ro đầu trong một góc tường nhìn căn nhà đã ngập đầy mảnh vỡ. Cậu vô
cùng sợ cha mẹ sẽ nhắc đến hai chữ “li hôn”. Có lúc, giật minh tỉnh đây
giữa cơn mơ, Dương Dũng nghe thấy tiếng cha mẹ vẫn đang đấu khẩu, tất
cả dù vì những chuyện nhỏ nhặt của cuộc sống. Khi họ nhắc đến hai từ “li
hôn” , cậu bé vẫn giả vờ đang ngủ, nhưng khi cha mẹ cậu quay lại nhìn, họ
thấy đứa trẻ đang nhắm mắt mà lệ vẫn tuôn tràn.

Một đêm, cha mẹ Dương Dũng cãi nhau rất to, cậu bé âm thầm, lén lút ôm
chiếc ghế lớn chặn phía trong cửa, không cho cha mẹ bỏ nhau. Trong đầu
cậu bé ngây thơ cho rằng, nếu cậu để họ bước ra khỏi căn nhà này, thì mãi
mãi về sau, câu sẽ không thế nào nhìn thấy một trong hai người nữa.

Cho dù sau này sống cùng cha hay mẹ, thì đó cũng không phải là điều cậu
mong muốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.