MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 4 - Trang 187

Những cô gái bị bán đến thôn này làm vợ đều đã sinh con, họ trở thành

con dâu của thôn bản, thành cỗ máy làm việc không biết mệt mỏi trên
những cánh đồng cằn cỗi, họ có con nên không nỡ rời bỏ núm ruột máu mủ
của mình và rồi tình thân nảy nó trong quá trình bị ép buộc trường kì.

Một cô dâu của thôn bản đã chạy trốn trót lọt ra ngoài, rồi từ đó không

bao giờ trở lại nữa, cô để lại đứa con trai mới năm tuổi đầu.

Cảnh sát hỏi bé trai: "Mẹ cháu đâu?"

Đứa bé không đáp, chỉ rúc sâu vào ngực bà nội.

Bà nội nó nói: "Bỏ đi rồi! Nó không cần con nữa! Đúng là tạo nghiệt!

Thằng bé nhớ nó đến nỗi gào khóc suốt ngày suốt đêm."

Nước mắt đứa bé vẫn lưng tròng, nhưng nhất định không chịu rơi xuống,

nó quá nhỏ nên không hiểu vì sao mẹ bỏ đi và chẳng bao giờ chịu trở lại với
nó.

Trong thôn này có hai anh em nhà nọ đã được mua được Ái Hỉ từ tay

bọn buôn người, hai anh em họ gom tiền mua chung một cô vợ, rồi lần lượt
mang Ái Hỉ về nhà mình, mỗi người được sống cuộc sống vợ chồng với Ái
Hỉ một tuần. Khi được cảnh sát giải cứu, Ái Hỉ bị nhốt trong chuồng chó,
trong mình đang thai nghén mầm sống vừa tròn ba tháng tuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.