MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 4 - Trang 433

Không có đường lên miệng vực, nơi đó cao chọc mây xanh, vách đá

dựng đứng, vững chải, trên thành vực mọc đầy dây leo và hoa dại.

Mọi người tìm kiếm khu vực xung quanh hồi lâu nhưng không phát hiện

tháp phòng cháy của lâm trường, cũng không thấy điểm tác nghiệp của
nhân viên gác rừng, xung quanh không hề có dấu tích cư trú và sinh sống
của con người.

Vậy ngọn đèn dầu tùng treo trên cột đèn kia từ đâu đến?

Đại Xuân Tư hốt hoảng nói: "Của quái vật lông trắng, à... ý tôi muốn nói

là bà lão mặt mèo! Chắc chắn bà ta chỉ ở quanh quẩn gần đây thôi!"

Phân cục trưởng chửi đổng: "Mẹ nó! Gặp ma chắc?"

Địa điểm anh nhân viên gác rừng gặp nạn không Xa đây lắm, mọi người

vội kéo đến hiện trường, nhưng họ phát hiện xác anh ta không còn ở đó
nữa. Đại Xuân Tử run lập cập, mặt tái xanh, anh ta liên tục lẩm bẩm trong
miệng rằng mình tận mắt nhìn thấy bà lão tóc trắng kéo tử thì đi. Bao Triển
phát hiện có vết kéo lê bên dưới gốc cây, lần theo vết kéo, họ đi khoảng
mười mấy phút thì thấy một nấm mồ hiện ra trước mắt, gió thổi lá tùng
nghe vi vút, nước chảy róc rách, không ngờ trên bãi đất khá bằng phẳng gần
núi lại có một nấm mồ.

Xung quanh nấm mồ vẽ hình bát quái.

Trên nền cát trước mồ viết "Mão - Dậu - Tứ chính", ngoài ra còn một

hàng chữ viết khá mờ, giờ không thể phân biệt chữ nào vào chữ nào nữa.

Hoạ Long nói: "Trông hình bát quái và mấy chữ kia rất cổ quái."

Bao Triển đoán: "Có vẻ liên quan đến phong thủy". Tô My lẩm bẩm:

"Giá có bác Lương ở đây thì hay, chắc chắn bác sẽ biết nó có ý nghĩa gì."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.