MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 166

Năm 1991, những “salon tóc” ở đại lục vẫn còn được gọi với cái tên

“hiệu cắt tóc”, nhưng ở Hoa Thành đã xuất hiện những “tiệm gội đầu” mà
không gội đầu, cùng một loạt các nhà nghỉ quy mô nhỏ. Các gian phòng
trong những nhà nghỉ này được trang trí rất đơn giản, hầu hết các phòng chỉ
đặt một tấm phản được kê trên hai chân niễng bằng gỗ hoặc hai chiếc ghế
gỗ dài ghép lại với nhau thành chiếc giường nhỏ. Những chiếc giường đó
không phải để ngủ mà chỉ đề hành nghề xác thịt.

Năm 1992, tên Chu Vệ người Đông Bắc tập hợp bốn mươi sáu đồng

hương, và bắt đầu bước chân vào con đường bắt cóc, buôn bán phụ nữ trẻ
em. Không những thế, chúng còn bắt tay với những kẻ côn đồ bản địa tại
Hoa Thành, lập thành nhóm mạo danh người thân, bạn bè hoặc lái xe của
bạn bè hành khách tới đón, sau đó thực hiện hành vi lừa đảo và cướp giật.

Kể từ đó, các hình thái phạm tội mới không ngừng xuất hiện.

Năm 1993, một kẻ tên Vương Tỉnh Kí chuyên môn tìm kiếm những bé

trai lang thang, đưa chúng về cho chỗ ăn ở rồi huấn luyện chúng thành một
đội ngũ móc túi chuyên nghiệp.

Giáo sư Phó Vị Minh của trường đại học Trung Sơn, tỉnh Quảng Đông

vừa bước xuống khỏi tàu đã bị một tên trộm lấy mất cặp sách. Cảnh sát sau
khi điều tra theo nhiều hướng không có hiệu quả đã phải dùng đến một
phương thức đặc biệt mới có thể tìm lại được. Trong một căn nhà thuê có
đoạn đối thoại như sau:

“Tôi đến tìm cậu, giờ tôi không phải một cảnh sát, chỉ là một người bạn

của cậu.”

“Có gì cứ nói thẳng, cậu mất gì?” “Một chiếc cặp sách.”

“Trong đó có bao nhiêu tiền?” “Một xu cũng không có.”

“Là sao…?”

“Chỉ có mấy tờ giấy cũ, đó là một tập luận văn rất quan trọng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.