MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 278

Anh lấy tất lọc đất đã trộn nước, rồi cho thêm cát vào, những hạt cát sau

khi được nung qua nhiệt độ cao sẽ tạo một lớp tinh thể trơn bóng bên ngoài,
lớp đó giúp bề mặt chiếc nồi trở nên tròn trịa và nhẵn nhụi, có khả năng
chịu nhiệt độ cao và rất chắc chắn. Chu Hưng Hưng lấy nước và bùn đất
làm một cái nồi, phơi khô, rồi đào một hốc nhỏ trên bờ đất, sau khi nung ở
nhiệt độ cao, chiếc nồi đất đã “ra lò” thành công.

Chúng ta không thể không nhận xét rằng cái nồi đất này rất... xấu xí,

chẳng khác nào một cái nghiên mực đểu.

Ngoài ra cũng không thể không nhắc tới một việc, khi Họa Long đang

chuẩn bị khoan lửa từ đống lá rong biển khô, thì thấy Hàn Băng Ngộ ném
thứ gì đó về phía Họa Long. Thì ra đó là một chiếc bật lửa. Hàn Băng Ngộ
hút thuốc nên lúc nào bên người cũng có bật lửa.

Chu Hưng Hưng tiếp tục làm một chiếc vung nồi. Đợi tới khi mọi thứ đã

xong xuôi, Họa Long hỏi:

“Thế lấy nước ở đâu?”

“Cứ đợi đấy xem!” - Chu Hưng Hưng nói.

Anh múc nước biển vào nồi, đun đến khi nước sôi, nước bốc hơi lên, để

lại muối dưới đáy nổi, hơi nước nếu gặp lạnh sẽ ngưng tụ, các giọt nước
bám vào nắp nồi, rồi chảy xuống một rãnh đã được thiết kế sẵn, đó chính là
nước ngọt. Nguyên lí chưng cất nước rất đơn giản, giống như cách người
Singapore, Nauru, những quốc đảo thiếu nước ngọt thường làm để xử lí
nước biển.

Họ dùng các phiến đá làm thành những bể chứa nước đơn giản.

Họa Long có vẻ rất hào hứng, nói: “Tôi sẽ mời hai người ăn canh rong

biển, tay nghề của tôi không vừa đâu nhé.”

Chu Hưng Hưng nói: “Tối nay chúng ta sẽ ăn cua luộc.”

Họa Long ngẩn người, hỏi: “Cua ở đâu ra?” Chu Hưng Hưng nói: “Rồi

sẽ có.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.