MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 281

Sau hai mươi phút, cơn lốc mất hút khỏi tầng mây, một trận mưa kèm

mưa đá cứ thế giáng xuống.

Chu Hưng Hưng và Họa Long vội chạy vào trong hầm trú, Hàn Băng

Ngộ lại cố gọi họ ra.

“Để làm gì?” - Họa Long hỏi.

“Ông trời có mắt, trận mưa này thật đúng lúc.” - Hàn Băng Ngộ nói.

“Hiểu rồi.” - Chu Hưng Hưng nói.

Họ bất chấp nguy hiểm, đắp lấy mấy đoạn đê nhỏ trên đảo, chặn nước

mưa lại, đợi đến khi mưa tạnh, họ dẫn nước về một mối, tạo thành một
chiếc ao nhỏ, như vậy là vấn đề nước uống đã được giải quyết xong.

Cuộc sống trên đảo mặc dù rất cô độc nhưng cũng rất bình yên, họ lấy

những vỏ ốc lớn làm cốc uống nước, lấy nồi đất nấu canh rong biển, luộc
tôm cua cá ốc bắt được. Họ từng thấy một con rắn biển bị đứt làm ba đoạn
mà vẫn sống như thường. Có lúc trên biển cũng dập dờn vài chiếc lá màu
đỏ, họ thấy những chiếc lá thật đẹp, nên thò tay xuống định vớt lên, nhưng
sự việc bất ngờ đã xảy ra. “Chiếc lá” vô tri bỗng nhiên quẫy lên rồi lặn
thẳng xuống nước. Thì ra, đó chẳng phải là cái lá đỏ thơ mộng, mà là một
loài cá hình chiếc lá đang nhắm mắt nghỉ ngơi nên nổi lên mặt biển. Loài cá
này thường ngụy trang mình thành hình chiếc lá, như thế có thể đánh lừa
được cặp mặt của con người.

Kể từ sau cơn lốc, vết thương của Hàn Băng Ngộ bắt đầu tiến triển xấu

đi, các phần mềm xung quanh vết thương có dấu hiệu hoại tử. Cánh tay anh
đã không thể giơ lên được nữa, khắp người bốc ra mùi hôi khó chịu,
nghiêm trọng hơn là sau khi bị dính nước mưa, anh bắt đầu sốt cao, nếu
không chữa trị kịp thời, Chu Hưng Hưng và Họa Long sẽ chỉ còn biết nhìn
Hàn Băng Ngộ chết dần chết mòn.

Họa Long nói với Hàn Băng Ngộ: “Hay là... Chặt cánh tay của anh đi?

Anh xem, cả cánh tay đã sắp rữa hết rồi, hơn nữa... Thứ mùi này... Thật sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.