MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 325

xe, hồi đó đôi chân hắn vẫn còn lành lặn, chiếc xe tải thỉnh thoảng bị sa lầy,
chúng phải dùng hết sức, đứng giữa mưa gió bão bùng mới đẩy được chiếc
xe cà tàng thoát ra được.

Mùa đông một năm nào đó, khi chúng đang lên dốc cầu thì chiếc xe chết

máy, Sơn Nha dùng một tảng đá chèn lấy bánh sau, Mã Hữu Chai chui
xuống dưới gầm xe kiểm tra xem có vấn đề gì. Do mặt đường trơn, hòn đá
tụt xuống mất, chiếc xe từ từ trượt ngược xuống dốc, nếu không kịp thời
chặn chiếc xe lại, thì Mã Hữu

Chai dưới gầm xe chắc sẽ bị nghiến chết, cả chiếc xe cũng sẽ trượt

xuống rãnh nước dưới cầu.

Mọi người thấy vậy gào thét ầm ĩ, trong lúc nguy cấp, Sơn Nha dùng

chân của chính mình chèn vào bánh xe, chiếc xe đang trượt bỗng dừng lại.
Kể từ đó Sơn Nha trở thành một tên què.

Sau này, khi Sơn Nha bị bắt, Mã Hữu Chai bắt tên Pháo phải nghĩ mọi

cách để cứu hắn ra chính là vì thế.

Hai cha con Mã Hữu Chai từng nói với nhau: Pháo: “Chú Sơn Nha đang

trong ngục, làm sao cứu được? Trừ khi gọi thêm người, cầm súng đi cướp
ngục thôi.”

Mã Hữu Chai: “Thế thì cướp ngục!”

Pháo: “Nhưng vì sao phải liều cứu ông ta như thế?” Mã Hữu Chai:

“Mạng sống này của cha mày dùng một bên chân chú ấy đổi lại đấy.”

Pháo: “Nhưng khả năng thành công là rất nhỏ.” Mã Hữu Chai: “Cha nhất

định phải để chú ấy hiểu…”

Pháo: “Hiểu gì cơ?”

Mã Hữu Chai: “Hiểu rằng cha con không phải người vong ân phụ

nghĩa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.