MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 326

Sơn Nha nằm trọng ngục, nghe thấy có tiếng súng nổ, mọi thứ đều đã rõ

ràng, hắn nhảy lầu không phải vì muốn bỏ trốn, mà vì muốn tự sát.

Trong khoảnh khắc rơi trong không trung chưa chạm đất, mọi kí ức

tưởng như đã mất bỗng nhiên hiện về. Hắn nhớ lại cảnh cả gánh xiếc ngồi
trên nền tuyết bên ngoài lều đốt một đống lửa, tuyết vẫn rơi dày không
ngớt, họ uống rượu, Mã Hữu Chai ôm cổ Sơn Nha, Ngón Cái ôm cổ Ba Xu,
một đôi huynh đệ, một cặp tình nhân, gánh xiếc chính là nhà họ.

Mã Hữu Chai: “Tôi phải kết nghĩa anh em với cậu.” Sơn Nha: “Bây giờ

chưa phải là anh em sao?”

Mã Hữu Chai: “Chúng ta phải làm cái lễ cho chính thức.”

Ngón Cái: “Chúng ta sẽ kiếm tiền, rồi về quê tôi, làm buôn bán hoa quả

với dân Miến Điện.”

Mã Hữu Chai: “Ở quê tôi có lâm trường, toàn là cây thông đỏ, có thể

thầu một khu lâm trường, như thế còn có thể săn bắn nữa.”

Sơn Nha: “Quê tôi có núi khoáng sản, nhưng đó là trước đây, bây giờ hết

rồi, chỉ còn trơ trơ đá hộc.”

Ngón Cái: “Dạo này thu nhập kém hơn rồi.”

Sơn Nha: “Nếu không kiếm được tiền nữa thì phải làm sao? Không có ai

đến xem xiếc nữa thì sao?”

Ba Xu: “Cùng lắm… Đi làm ăn xin chứ gì.”

Ngón Cái: “Tôi sẽ không để anh phải đi ăn xin đâu, tôi sẽ giúp anh có

thật nhiều tiền.”

Sơn Nha: “Nếu giải tán gánh xiếc, tới lúc đó mọi người sẽ không được

gặp nhau nữa rồi.”

Mã Hữu Chai: “Trên đời không có bữa tiệc nào không tàn mà.”

Sơn Nha: “Đến lúc đó, chỉ còn Bao Thuốc Nhỏ ở cùng tôi, còn mọi

người chẳng biết sẽ đi đâu về đâu hết.” Dù gì câu chuyện càng lúc càng tiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.