MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 60

cô ăn lắm thế hả? Đúng là thùng nước gạo.” Ngày hôm sau, ông chủ Xa
đuổi cô cùng “thứ đồ chơi” của cô ra khỏi cửa.

Kim Châu dựng tạm gian nhà trên bờ đê, từ đó sống bằng nghề nhặt rác.

Cô nói với những người hàng xóm rằng mình phải nuôi đứa trẻ thành
người, cho nó đi học, để nó được làm quan. Mùa mưa năm 1999, một mùa
mưa dài đằng đẵng, giả sử có ai đó bật ô đứng trên cây cầu khu ngoại ô
Thương Châu, sẽ thấy rõ một người phụ nữ đang dùng chiếc chậu nhựa
hứng những giọt mưa lã chã trong nhà mình, còn đứa con nhỏ của cô ta
đang ngồi trên giường khóc chèo chẹo.

Thỉnh thoảng Kim Châu vẫn đến nhà nghỉ đi khách. Tối 30 tháng 7 năm

2000, trời đổ mưa lớn. Có năm vị khách đến nhà nghỉ của ông chủ Xa,
trong đó có một người nằm trên cáng, hơi thở thoi thóp, bốn người còn lại
ăn mặc rất kì cục.

Họ gọi ra một mâm thức ăn đầy, ăn lấy ăn để, sau chầu cơm rượu một

người phụ nữ xuất hiện. Người phụ nữ thân hình phốp pháp, trên mặt nổi rõ
hai chữ “bán hoa”, trên tay nắm dòng chữ “thất nghiệp”, mông trái nổi cục
chữ “bần hàn”, mông phải là chữ “ngu ngốc”, há miệng là thấy rõ trong
bụng chữ “đói khát”.

Đó chính là Kim Châu.

Kim Châu ngồi phệt xuống chiếc ghế nhớp nháp dầu mỡ, không khách

sáo xâu xé một cái đùi gà: “Ái da, thèm đến chết mất, lâu lắm không có
mối làm ăn nào rồi!”

Một người đàn ông răng vàng khè vòng tay ôm lấy Kim Châu, hai tay

mơn chớn, cười ha hả nói: “Lần này cho cô em ăn xả láng.”

Người đàn ông đó chính là Khâu Bát, ngồi cạnh hắn lần lượt là Chu

Hưng Hưng, Thiết Chủy, Chư Lão Dã, trên chiếc sô pha ở góc tường là Sơn
Nha đang nằm bất động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.