MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 82

Từ trên tàu hỏa hắn có thể nhìn thấy nhà mình, một căn nhà với khoảng

sân nhỏ nằm trên vùng bình nguyên Kí Bắc

1

, trước cửa có một cái ao, bờ ao

trồng mấy cây bạch dương.

1

. Vùng đồng bằng phía bắc tỉnh Hà Bắc - Trung Quốc.

Những kí ức của hắn về gia đình bắt đầu từ chính cái ao đó.

Hồi còn nhỏ, hắn thường ngồi dưới gốc bạch dương bên bờ ao nhìn từng

đoàn tàu ngang qua. Hắn đi trộm than cùng mẹ, buộc một ngàm móc tự chế
vào đầu thân trúc dài, thứ công cụ đơn giản này là “phát minh” của người
bản địa. Sau này, hắn dùng chính loại ngàm đó đi “câu” đồ của hành khách,
bất kể tàu hỏa chạy nhanh đến đâu, chỉ cần cửa toa mở, hắn chỉ thò tay một
cái là chiếc túi trên bàn của hành khách sẽ không cánh mày bay. Hắn cũng
từng làm công trong công trường, từng lái xe ủi, còn có giai đoạn học sửa
chữa điện gia dụng, nhưng tất cả những thứ đó hắn đều nhanh chóng bỏ dở,
giống như hắn từng nói “cánh tay tôi cũng muốn làm việc, nhưng cái đầu
không cho”, hắn đi ăn trộm, không phải vì nghèo đói, mà vì không có cách
nào cải thiện được cái nghèo của mình.

Sau đó, hắn đính hôn với một cô gái tên Hồng. Hắn ngồi cùng cô trên

đống cỏ giữa đêm.

“Tiểu Tú nhà bên cạnh lúc cưới chồng nhà trai đưa sính lễ ba vàng một

mộc.” - Hồng nói.

“Ba vàng một mộc là gì?” - Hắn hỏi.

“Nhẫn vàng, dây chuyền vàng, khuyên tai vàng, và một chiếc xe máy

hiệu Mộc Lan.”

“Anh cũng tặng em ba vàng một mộc, nhẫn vàng, à không…” Chùy Mỡ

Con nói, “anh phải tặng em nhẫn kim cương, một viên kim cương thật lớn.”

“Khi nào thì tặng? Ở đâu ra thế?”

“Em nhìn đằng kia kìa.” - Hắn chỉ lên bầu trời, một vì sao lớn sáng lấp

lánh trong đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.