MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 121

cả trong lúc ăn cơm cũng vậy, thỉnh thoảng hai đứa lại cười vẻ ngượng
ngùng, nhưng dưới bàn ăn, chân chúng tôi vẫn quắp chặt lấy nhau.


Lúc đưa Bắc lên tàu, tôi đã bật khóc, tôi chạy theo tàu, vừa chạy vừa gọi
tên anh. Bắc nói, Si ơi! Em đừng chạy nữa, váy em sắp rách hết rồi, đừng
để anh chàng nào đó nhìn thấy nhé.


Rất nhiều năm trôi qua nhưng làm sao tôi có thể quên được cảnh đó! Tôi
vừa dùng tay kéo váy vừa chạy theo tàu, nước mắt tôi lăn dài trên má, trái
tim tôi chứa bao cảm giác ngọt ngào.


Đoá hoa tình yêu của tôi đã nở rực rỡ, tươi đẹp và ngọt ngào, tôi có cảm
giác như mình vừa trải qua một giấc mơ, thậm chí tôi còn không muốn tỉnh
giấc, hoặc nếu có chết vào ngày hôm đó cũng chẳng sao.


Có gì là không hay nhỉ?


Chú thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.