MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 132

Chúng tôi đều đã thay đổi, càng ngày càng không giống hồi trẻ con.

Bạn bè trong phòng đều nói tôi là một người yêu cuồng nhiệt, một lần Bắc
đã gọi điện cho tôi nhưng tôi không ở trong phòng, đúng lúc đó Hồng Yến
thì nhấc máy, khi tôi quay về thì gặp Hồng Yến vẫn đang nói chuyện với
Bắc. Tôi nghe thấy Hồng Yến gọi tên Bắc, sau đó cô ta cười nói với vẻ rất
khêu gợi và nói, thế anh đến đây đi, xem ai uống hơn ai, nếu anh mà thua
thì anh phải hôn em một cái đấy!

Tôi liền xông ngay đến và giằng lấy điện thoại, tôi mắng Bắc tới tấp trong
điện thoại, rằng anh là một thằng lưu manh không hơn không kém, mẹ
kiếp, anh điên à, anh đang tán tỉnh ai vậy! Không hiểu sao lúc đó sao tôi lại
hồ đồ, quá khích đến vậy, chỉ một câu nói đuầ của Bắc mà tôi lại có thể giở
mặt ngay được, chỉ vì cú điện thoại đó mà tôi và Hồng Yến đã không còn
nể mặt nhau. Đừng có mà đê tiện như thế nhé, thấy đàn ông người ta đẹp
trai là lao ngay vào, đừng nghĩ tao không biết mày là hạng người thế nào
nhé.

Hồng Yến cũng đáp lại bằng những lời rất khó nghe, mày đừng tưởng là
Bắc yêu mày nhiều nhé, nếu mày không bám riết lấy anh ấy thì anh ấy đã
cho mày đứt từ lâu rồi. Suốt ngày cứ tưởng tình yêu của mình là vĩ đại, ai
mà chẳng biết chuyện của mày như thế nào.

Nếu không có đám bạn cùng phòng can ngăn thì chúng tôi đã thượng cẳng
chân hạ cẳng tay rồi. Tôi gọi điện cho Bắc nói, Cố Vệ Bắc, anh mà còn nói
với con Hồng Yến nửa câu nữa là em cho anh biết tay đấy.

Hôm đó tôi với Bắc đã cãi nhau rất căng trong điện thoại, tôi không cho
Bắc nói chuyện với bất kỳ cô gái nào, không cho anh đi ăn cơm, uống rượu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.