MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 189

Nhưng Tử Phóng bảo, em đi đâu anh sẽ theo đến đó. Đã mấy năm nay, lúc
nào Tử Phóng cũng ở bên Hiểu Lối, một người làm nghệ thuật điên điên
khùng khùng như anh ấy mà đối xử được như thế với một cô gái, theo lời
Bắc thì thật đúng là một kỳ tích, chắc Tử Phóng coi Hiểu Lối là nữ thần của
mình chăng?

Rất có thể là như vậy.


Sau này tôi có xem rất nhiều tranh của Tử Phóng, những người con gái anh
vẽ trong tranh đều có ánh mắt lạnh lùng, ánh mắt đó mơ màng tựa mây
khói đó khiến người ta cảm thấy vô cùng khó hiểu. Đó chỉ có thể là ánh mắt
của Hiểu Lối. Tôi đã biết là Tử Phóng đã ăn phải bùa mê của Hiểu Lối, anh
không thể thoát khỏi vòng vây của ánh mắt đó.


Nhưng từ đầu đến cuối, bọn họ vẫn chỉ là một đôi tình nhân yêu nhau về
mặt tinh thần.Trần Tử Phóng dành được trái tim của người đẹp nhờ sự si
tình và lòng kiên trì hiếm có của mình. Nhưng Hiểu Lối vẫn không cho anh
động đến cơ thể của cô, kể cả là nắm tay. Trần Tử Phóng thật sự không biết
phải làm thế nào, anh không phải là Liệu Hạ Huệ (1), cũng chẳng phải
Đặng Đồ Tử (2), anh là người đàn ông lãng mạn ngông cuồng, từ năm
mười bảy tuổi anh đã làm chuyện đó, mơ ước của anh là được nhìn thấy
Hiểu Lối khỏa thân, chắc chắn đó là một bức tượng điêu khắc tuyệt mĩ, mỗi
lần nghĩ đến đôi chân thon dài của Hiểu Lối, nghĩ đến đôi gò bồng đảo như
nụ hoa và chiếc eo thon thả thắt đáy lưng ong, và cả ánh mắt đó của cô khi
nhìn đàn ông, Trần Tử Phóng lại cảm thấy không sao kìm nổi lòng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.