MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 233

nên, cách nói năng của tôi giống hệt như một người phụ nữ đang độ tuổi
trung niên. Đây là lời mà Bắc từng nói với tôi.

Tuyệt quá, anh yêu, anh giỏi quá!


Bắc bảo tôi nên nghỉ làm ở nhà, anh nói, em chỉ cần làm các công việc nội
trợ trong gia đình là đủ, đưa chó đi gạo, chăm sóc sắc đẹp, đánh bài chơi
cờ, thích làm gì thì làm, thích nhàn hạ thế nào cứ việc nhàn hạ, trước kia
anh toàn sống dựa vào em, bây giờ em dựa vào anh, cứ ăn thoải mái đến
khi nào còn trơ lại bộ xương thì thôi, anh sẵn sàng chịu vất vả vì em.


Gã này càng ngày mồm càng dẻo như kẹo. Kể từ khi có tiền thấy suốt ngày
gã quần là áo lượt, hoàn toàn không còn vẻ bụi bặm như thời còn đi học,
ngày nào anh cũng qua lại các khách sạn năm sao, tiếp xúc với rất nhiều
các tiểu thư xinh đẹp, nói như lời Bắc thì, anh phải chịu bao thử thách
nhưng không được phép thay lòng đổi dạ, em bảo thế có khó không?


Tôi thường đánh đu lên người Bắc và bảo, thế thì sau khi anh chết em sẽ
lập cho anh tấm bia trinh tiết, trên đó em viết, vì Lâm Tiểu Bạch mà Cố Vệ
Bắc giữ thân như ngọc, mắt không bao giờ nhìn ngang liếc dọc. Bắc bảo,
cũng không phải là không nhìn ngang liếc dọc, anh cũng chỉ nhìn chút thôi,
nhưng không dám hạ thủ. Nghe vậy tôi liền đánh đu lên người Bắc và bảo,
lần sau anh có còn nhìn không hả? Bắc lắc đầu bảo, không nhìn nữa, không
nhìn nữa, nhìn em là đủ no rồi, ngày ngày nhìn em duyên dáng điệu đà,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.