MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 234

trang điểm như mấy cô gái làng chơi vậy, từ giờ em nhớ ăn mặc giản dị
chút nhé, đừng để bọn đàn ông khác nhìn, em biết là anh khắt khe chuyện
này lắm đấy.


Vâng, vâng, vâng, tôi bảo, từ giờ trở đi ngày nào em cũng mặc một chiếc
quần bông dầy bịch và một chiếc áo bông, kiếm thêm cả đôi dép lê nữa,
mặc thế thì chắc chắn chẳng còn ai muốn nhìn, lúc đó anh đừng có bảo em
là con mụ đốp nhé.


Thời gian đó là thời kỳ chúng tôi yêu nhau say đắm, vừa có tình yêu vừa có
tiền, Bắc chẳng bao giờ quên mua cái nọ cái kia để làm đẹp lòng tôi. Quần
áo lót của tôi đều do anh mua, toàn của Triumph cả, lúc nào anh cũng mặc
tận tay cho tôi, Bắc bảo ngực em như thiếu nữ vậy. Đấy là do Bắc khéo nói
chứ thực ra ngực tôi cũng không được đầy đặn cho lắm, tôi muốn đi nâng
ngực. Nhưng Bắc bảo, nguyên đai nguyên kiện là đẹp nhất, anh không chê
thì còn ai dám chê?


Nghĩ thấy cũng đúng, và thế là tôi vẫn mặc áo hai dây như thường với bộ
ngực lép kẹp đó, mỗi lần tôi nấu cơm Bắc thường đứng sau ôm tôi, rồi anh
bảo, kiếp sau anh sẽ tìm một cô người yêu đầm đầm một chút để bù đắp
cho sự tổn thất của kiếp này. Đúng là Bắc rất lưu manh, nhưng tôi biết, tôi
rất thích kiểu lưu manh đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.