MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 240

Tớ và anh đều là những ả đào, con hát. Ai đã nhập vai thì đều thua trắng
tay, có người từng bảo tớ rằng, loại người như chúng tớ không thể có
những tình cảm chân thật, nếu không sẽ phải đánh cược cả mạng sống của
mình. Mặc dù nói ra điều đó cũng hơi nặng nề quá, nhưng tớ biết, tình yêu
đối với chúng tớ chỉ là thứ đồ xa xỉ, tớ vốn đã trắng tay một đời, liệu chúng
tớ có thể tìm thấy người có thể sống chết vì mình không?


Huống hồ Tiểu Dao lúc nào cũng đối xử với tớ bằng thái độ khinh miệt như
vậy. Ai đó đã từng nói rằng, nếu anh yêu một cô gái thì anh phải tôn trọng
cô ấy, đối với tớ, chưa bao giờ anh ấy tôn trọng tớ cả, lúc nào cũng chỉ là
trêu ghẹo, đùa cợt mà thôi! Chính vì vậy, tớ tiêu tiền của anh ấy không tiếc
tay, mùa xuân đi Paris chơi, có lần chỉ trong một lần mà tớ rút ba vạn tệ
trong thẻ ATM! Cùng một loại váy, tớ có thể mua mười chiếc với đủ các
màu khác nhau! Tiếc gì, không tiêu tiền của anh còn tiêu tiền của ai?


Mấy năm theo Tiểu Dao, tớ tiêu tiền như rác, vì anh ấy có rất nhiều tiền,
mà tớ lại là cô bồ trẻ nhất, xinh đẹp nhất của anh.


Nếu cứ như thế thì có lẽ anh sẽ nhanh chán tớ, có thể tớ cũng sẽ rời xa anh,
có một thương nhân người Xinh ga po giàu có hơn có cảm tình với tớ, mặc
dù ông ta tuổi tác hơi cao, đã gần sáu mươi, nhưng tớ có thể làm vợ ông ta,
vợ ông ấy mất năm ngoái vì mắc bệnh ung thư, tớ không thể suốt đời chỉ
làm người tình của một người, tớ muốn làm vợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.