MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 242


Đó là lần đầu tiên tớ nhìn thấy sự thuần khiết và chân thành trong ánh mắt
của Tiểu Dao.

Vâng, tớ bảo.

Chúng tớ đã diễn kịch trước mặt Thụy.


Tớ dịu dàng, tình cảm, lúc cả ba người ăn cơm, tớ còn làm nũng, tươi cười
duyên dáng, tớ nhìn Tiểu Dao bằng ánh mắt sùng bái, yêu thương. Đúng
vậy, nếu chúng tớ yêu nhau tha thiết thì đây sẽ là một người đàn ông tuyệt
vời biết bao, vẻ khôi ngô tuấn tú có phần hơi lạnh lùng, vẻ nhẹ nhàng, mơ
màng đó của Tiểu Dao chính là điểm mà tớ rất tích. Tớ cứ tưởng rằng tớ
yêu anh là vì tiền của anh, nhưng nếu anh yêu tớ với một tình yêu chân
tình, tha thiết thì tớ cũng sẽ sống chết vì anh, theo anh đến chân trời góc bể
chịu bao đắng cay tớ cũng cam lòng – nếu như anh yêu tớ.


Còn anh, tối hôm đó anh chăm chút tớ từng li từng tí, anh liên tục gắp thức
ăn cho tớ, liên mồm khen tớ làm đầu đẹp, anh còn lấy cho tớ giấy ăn, bắt tớ
ăn nhiều, bảo tớ đừng sợ béo, anh lấy cho tớ bát canh ngân nhĩ nấu cá và
bảo, ăn cái này tốt cho dạ dày lắm.

Tớ suýt rơi nước mắt, nếu đây không phải là diễn kịch thì sẽ tuyệt vời biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.